CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 145

“Rồi, ngay khi em rửa tay xong.”

Jane ôm Señora rồi cảm ơn bà trong khi Grant dựa vào cửa và ngắm cô.

Cô dường như có thể mê hoặc mọi người mà không tốn chút sức lực nào
nhỉ? Señora đang tươi cười rạng rỡ, chúc Jane có một chuyến đi an toàn và
mời cô quay trở lại khi có dịp. Sẽ luôn có một căn phòng cho quý cô trẻ tuổi
đáng yêu và chồng của mình trong ngôi nhà Trejos này!

Họ gom ba lô của mình và Grant quăng khẩu súng trường qua vai anh.

Họ buộc phải mạo hiểm thu hút sự chú ý vì nó nhưng anh không dám để nó
lại. Nếu may mắn, họ có thể sẽ ở trên chuyến bay ra khỏi Costa Rica vào
lúc sập tối, nhưng cho đến lúc đó, Grant không thể lơ là cảnh giác được.
Cuộc chạm trán gần đây nhất đã chứng minh điều đó. Turego vẫn không từ
bỏ, hắn không dễ dàng chấp nhận thất bại.

Ra đến ngoài ngõ, Jane ngước lên nhìn anh. “Chính xác là anh sắp xếp

chuyện gì vậy?”

“Có một nông dân chuẩn bị tới Limon, và ông ấy có thể cho chúng ta đi

nhờ.”

Sau cuộc phiêu lưu vài ngày trước thì điều này hơi tẻ nhạt, nhưng Jane

thấy tràn trề hạnh phúc với sự tẻ nhạt đó. Một chuyến đi dễ chịu, thanh bình
thật đúng điệu. Tuyệt vời làm sao khi không còn cảm giác bị săn đuổi nữa!

Khi họ gần ra cuối con hẻm, một người đàn ông thình lình chắn trước

họ. Grant phản ứng ngay tức thì đẩy Jane sang một bên, nhưng trước khi
Grant nhấc khẩu súng trường lên thì một khẩu súng lục đã chĩa vào mặt
anh. Có thêm một vài gã bước vào trong ngõ, bọn chúng đều có vũ khí, tất
cả vũ khí đều chĩa vào Grant. Jane nín thở, mắt cô mở to sợ hãi. Sau đó cô
nhận ra gã đứng ở giữa và tim cô như ngừng đập. Grant sẽ chết ngay bây
giờ ư, bởi vì cô?

Cô không thể chịu đựng được. Cô phải làm điều gì đó, bất cứ điều gì.

“Manuel”, Jane kêu lên, giọng đầy niềm vui hân hoan. Cô tới quàng tay

ôm quanh gã. “Thật mừng vì anh đã tìm thấy em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.