CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 159

phía anh thì một chuyển động ở cánh cửa phía bên kia đập vào mắt, và cô
hét lên cảnh báo.

“Grant!”

Grant quay phắt lại, khi anh làm vậy Turego giơ súng lên và bắn. Tiếng

súng bắn vào không khí, vậy mà Jane vẫn nghe, ý thức và cảm nhận được
tiếng càu nhàu đau đớn của Grant khi anh khuỵu gối xuống rồi nhấc súng
lên. Turego dạt sang một bên tìm chổ ẩn nấp nhưng viên đạn đã bắn trúng
hắn, trên vai phải của Turego có một bông hoa nở rộ, khiến hắn ngã nhà qua
cửa.

Jane nghe thấy tiếng ai đó hét lên, những âm thanh giận dữ vang đến từ

xa, cô lao mình qua cánh cửa mở của chiếc xe tải, ngã bò ra nền đất nóng và
gồ ghề. Grant đang khuỵu gối dựa vào thành xe, tay phải giữ chặt bắp tay
trái, máu đang chảy thấm qua kẻ tay. Grant ngước nhìn cô, đôi mắt màu
vàng rực sáng và hừng hực lửa chiến đấu, thậm chí còn mãnh liệt hơn trên
khuôn mặt sưng phồng và nhợt nhạt của anh.

Lúc đó Jane gần như phát điên. Cô níu áo kéo Grant đứng lên, dùng sức

mạnh mà cô không biết mình có được từ đâu. “Vào trong xe đi!”, cô hét lên,
đẩy mạnh anh vào trong cánh cửa. “Chết tiệt, vào trong xe! Anh tính tự sát
hả?”

Người Grant co rúm lại khi thành ghế va mạnh vào chỗ xương sườn bị

thương. Jane đang xô đẩy anh, la hét như nữ thần báo tử, nước mạnh tuôn
xối cả trên khuôn mặt cô. “Cô không im đi được hả?”, anh hét lên và đẩy
mình vào trong một cách đau đơn.

“Đừng có bảo em im miệng!”, cô gào lên, đẩy cho đến khi anh vào chỗ.

Cô quệt những giọt nước mắt ra khỏi gò má và tự trèo vào trong xe. “Tránh
ra đã để em khởi động cái xe này. Có chìa khóa không? Chìa khóa xe đâu
rồi? Ôi, chết tiệt thật!” Jane liều lĩnh bổ nhào xuống bên dưới bánh lái, mò
mẫm và điên cuồng kéo các sợi dây kim loại.

“Cô đang làm gì vậy?”, Grant rên rỉ, đầu óc anh vất váng vì vết thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.