CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 160

“Cô đang giật tung mấy sợi dây chết tiệt này ra đấy chứ!” Nếu Jane

đang cố gắng phá hỏng phương tiện duy nhất mà họ có thì cô đang làm rất
tốt. Anh định kéo cô ra từ bên dưới bánh lái thì Jane đột ngột tự ngồi dậy,
ấn mạnh chân côn và nối hai sợi dây dẫn lại với nhau. Động cơ gầm lên
khởi động, Jane đóng sầm cánh cửa phía mình lại, vào số và thả chân cô.
Chiếc xe lao về phía trước một cách dữ dội, giật ngược Grant va vào cửa.

“Cài số thấp”, anh hét lên, ngồi thẳng người và bắt đầu giữ chặt ghế.

“Em không biết số thấp ở đâu. Em chỉ làm cài số mình có thể tìm thấy.”

Grant chửi thề, với tay tới hộp số, vết thương trên cánh tay như con dao

nóng cứa qua da thịt khi anh khép ngón tay trên núm điều khiển. Không thể
làm gì với vết thương, nên anh lờ tịt nó đi. “Đạp chân côn xuống”, anh ra
lệnh. “Tôi sẽ sang số. Jane, đạp cái chân côn chết tiệt đó xuống.”

“Anh đừng quát tháo nữa đi”, cô hét trả, ấn mạnh chân côn. Grant cài số

và Jane thả chân côn ra, lần này thì chiếc xe tải chuyển động êm hơn. Cô
nhấn chân ga, đạp mạnh xuống sàn khiến chiếc xe phóng mình góc cua,
bánh sau rít lên trên nền sỏi.

“Rẽ phải”, Grant chỉ đường và cô làm theo.

Chiếc xe đang lao đi dưới nỗ lực nặng nề của Jane, bộ số của nó rền rĩ

khi cô giữ chân ga.

“Sang số!”

“Anh tự làm đi!”

“Đạp chân côn!”

Cô đạp chân cô và anh cài số lên. “Khi tôi bảo thì đạp chân côn, tôi sẽ

sang số, hiểu chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.