CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 211

“Mình sẽ tự đi lấy những cái khuôn, rồi kéo Jane ra khỏi đó và làm một

việc chết tiệt nào đó để đảm bảo cô ấy sẽ không bao giờ gọi cho cậu lần
nữa!”

“Mình sẽ biết ơn sâu sắc đấy”, Kell nói. “Cậu sẽ làm gì với cô ấy vậy?”

“Cưới cô ấy.”

Khuôn mặt tối tăm của Kell rạng rỡ hẳn, anh ta dựa vào ghế, đan gác

hai tay ra sau đầu. “Ồ! Mình sẽ bị nguyền rủa mất. Cậu có biết mình đang
dính vào chuyện gì không? Người phụ nữ đó không có suy nghĩ như người
bình thường.”

Đó là cách nói lịch sự, nhưng Kell sẽ không nói với Grant bất cứ điều gì

mà anh ta không biết rõ. Trong vòng vài phút gặp gỡ, Grant đã nhận ra Jane
là một kẻ dị giáo bé nhỏ. Nhưng anh yêu cô, và cô sẽ không thể dính vào
quá nhiều rắc rối khi ở nông trại.

“Có. Mình biết. Nhân tiện này, cậu được mời tới dự đám cưới đấy.”

***

Jane mỉm cười với Felix, mắt long lanh nhìn hắn. Felix là một gã nhỏ

con vui nhộn, Jane thật sự thích hắn, dù hắn là một tên chuyên làm tiền giả
và đang lên kế hoạch để tiến hành vài chuyện thật sự có khả năng phá hoại
đất nước của cô. Hắn có khung người gọn gàng, với đôi mắt không dễ gần
và hay nói lắp. Hắn thích cờ bạc, nhưng lại có vận số tồi tệ, thế đấy, hắn xui
tận mạng cho đến khi Jane bắt đầu ngồi cạnh hắn. Từ đó trở đi, hắn thắng
bài thường xuyên và giờ hắn rất tận tuỵ với cô.

Mặc cho mọi thứ, Jane thấy vui vẻ ở Monte Carlo. Grant đến chậm,

nhưng cô không thấy chán. Nếu có gặp khó khăn trong chuyện ngủ nghê,
nếu thỉnh thoảng thức dậy và thấy má mình ướt đẫm, thì đó là điều Jane
phải chấp nhận thôi. Cô nhớ anh. Cứ như một phần trong cô bị mất đi.
Không có anh thì cô không thể tin tưởng bất kỳ ai, không có vòng tay nào
cho cô sự thanh thản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.