CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 209

đến việc nó đã nói chuyện với một người bạn của cậu… xem nào, tên cậu ta
là gì nhỉ?”

“Sabin”, Grant đáp, nghiến răng giận dữ.

“Phải, đúng rồi đấy. Sabin! Sao cậu không gọi cậu ta thử xem sao? Có

thể tiết kiệm thời gian cho cậu nhiều đấy.”

Grant không muốn gọi Kell mà muốn mặt đối mặt và siết cổ anh ta cơ.

Tên đồng nghiệp chết tiệt! Nếu anh ta dám tuyển Jane vào mạng lưới xám
đó…!

Grant đang lãng phí thời gian cũng như tiền bạc để đuổi theo Jane khắp

đất nước, và sự bình tĩnh của anh đã đến giới hạn khi tới Virginia. Grant
không có giấy thông hành để nhập cảnh, thế nên anh phải gọi thẳng cho
Kell. “Sullivan đây. Thông quan cho mình. Mình sẽ đến đó trong vòng năm
phút nữa.”

“Grant…”

Grant gác máy, không muốn nghe điều đó qua điện thoại.

Mười phút sau anh đang chồm người qua bàn Kell. “Cô ấy đang ở đâu?”

“Monet Carlo.”

“Chết tiệt!”, anh hét, đấm tay xuống bàn. “Làm sao mà cậu lại lôi cô ấy

vào chuyện này hả?”

“Mình không lôi cô ấy vào”, Kell nói mát mẻ, đôi mắt đen của anh ta

đầy cảnh giác. “Cô ấy gọi cho mình. Jane nói cô ấy thấy có vài thứ thú vị và
nghĩ là mình muốn biết. Cô ấy đã đoán đúng, mình thật sự thích thú.”

“Làm thế nào mà cô ấy gọi được cho cậu? Số của cậu chính xác không

được liệt kê trong danh bạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.