CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 30

phút nữa trời sẽ bắt đầu sáng.”

“Giờ tôi ổn cả”, Jane nói, thực sự đã thấy khá hơn, miễn là cô có thể

chạm vào anh và biết rằng cô không ở một mình.

Ở một mình trong đêm tối là nỗi kinh hoàng thật sự. Jane đã chiến đấu

hàng năm trời để chống lại những cơn ác mộng bắt đầu xuất hiện từ khi cô
chín tuổi, nhưng cuối cùng cô đã chấp nhận và sống hòa bình với nó. Cô
biết nỗi ám ảnh vẫn ở đó, lúc nào nó sẽ đến và mình nên làm gì để tránh né,
nhận thức này cho cô khả năng tận hưởng cuộc sống lần nữa. Jane không để
cơn ác mộng đó làm mình tê liệt. Có lẽ phương pháp của cô có chút kỳ
quặc, nhưng cô đã tìm được sự cân bằng và hạnh phúc vì điều đó.

Jane cảm thấy an toàn một cách kỳ lạ trong vòng tay thép đó, khi chờ

đợi bên cạnh anh, cô phát hiện ra mình thật sự thấy khá hơn chỉ trong thời
gian ngắn ngủi. Tận sâu trong rừng mưa nhiệt đới không có anh mặt trời
ngày mới, ánh nắng không thể chiếu xuyên qua vòm cây. Thậm chí suốt
thời điểm nắng nhất trong ngày, ánh sáng cũng chỉ chiếu mờ mờ xuyên qua
các tầng lá cây. Cô đợi tia sáng yếu ớt dần dần rõ hơn, chờ đến khi có thể
phân biệt các tán lá sum suê vây quanh mình. Cô cảm thấy mình như đang
chìm trong đời sống thực vật. Jane chưa từng ở trong rừng, kiến thức duy
nhất của cô về nó là từ trong phim và thêm một chút từ chuyến đi đến đồn
điền. Suốt những ngày bị giam, cô bắt đầu nghĩ về khu rừng như một thực
thể sống động, vĩ đại và xanh mướt, bao vây cô, chờ đợi cô. Jane biết, để
trốn thoát cô sẽ phải lao vào cái hàng rào xanh dày đặc này và bỏ hàng giờ
nhìn chằm chằm vào đó.

Bây giờ, cô đã ở sâu trong rừng rồi và nó không hoàn toàn giống như cô

nghĩ. Nơi này không phải đống lộn xộn cần dùng dao rựa mới vạch được
đường đi. Nền đất rải bừa những khúc cây mục nát và dây leo chằng chịt
cùng rễ cây, dù vậy, khu rừng vẫn sạch một cách lạ lùng. Cây cối tại đây rất
khó phát triển. Để tìm được thứ ánh sáng quý giá, chúng phải vươn cao lên
và xòe rộng tán lá, hấp thụ càng nhiều ánh sáng càng tốt. Cô nhìn chằm
chằm vào một cây dương xỉ nhưng không hẳn là dương xỉ, nó sống được là
nhờ cả hệ thống rễ chống đỡ, cao ít nhất hai mét rưỡi, trên đinh có cắm một
cây tầm gửi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.