CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 51

Lầm bầm chửi thề, Grant kéo cô dậy. “Tránh qua bên kia”, anh nói,

xoay người Jane qua một bên và phát mạnh vào mông, thúc cô bước đi
trước khi anh quay lại dọn cái chòm tại của họ.

Chương 4

Jane đứng lại, lấy tay xoa mông. Giờ cô đã tỉnh ngủ và cáu tiết vì bị

đánh, cô quay sang. “Anh không cần phải làm thế!”

“Làm gì?”, anh hoàn toàn hờ hững khi đang bận rộn tháo dỡ chiếc lều

và cuộn nó lại.

“Đánh tôi! Chỉ một câu đơn giản ‘thức dậy đi’ là đủ rồi!”

Grant hoài nghi nhìn cô. “À, thứ lỗi cho tôi vì những thứ chết tiệt đó”,

anh lầm bầm bằng giọng mỉa mai chỉ khiến Jane muốn cắt họng anh cho rồi.
“Để tôi làm lại nhé. Thứ lỗi cho tôi, cô Priscilla, nhưng hết giờ ngủ rồi, và
chúng ta thật sự cần phải… Này! Chết tiệt thật!”, anh né đúng lúc, giơ tay
đón nắm đấm của cô. Jane bừng bừng giận dữ, lao vào anh như mèo vồ
chuột. Nắm đấm của cô đánh trúng vào cánh tay anh, nếu cú đánh đó nhắm
trúng mục tiêu ban đầu thì hẳn giờ này anh đã vỡ mũi rồi. “Này, cô bị cái
quái gì vậy hả?”

“Tôi bảo anh không được gọi tôi bằng cái tên đó!”, Jane nổi khùng lên

với anh, nhấn mạnh từng chữ. Cô điên cuồng vùng vẫy, cố giật tay để lại
tiếp tục đánh anh.

Grant vật cô xuống đất và ngồi giạng chân trên người cô. Anh túm chặt

hai tay cô trên đầu, và lần này, anh đảm bảo là đầu gối cô không tài nào đến
gần mình được. Cô liên tục giãy dụa làm anh tưởng tượng như đang nắm
một con bạch tuộc, nhưng cuối cũng anh cũng làm cô dịu lại.

Anh bực tức nói với cô, “Cô nói tôi không được gọi cô là Pris”.

“Phải, cũng không được gọi là Priscilla!”, cô nổi đóa, trừng mắt nhìn

lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.