CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 66

nhưng chỉ một lát sau, cô bắt đầu phụ anh. Lúc này anh mới bắt đầu để mắt
đến cô, để cô gom thêm lá trong khi anh phủ chúng lên lều.

Khi xong việc, anh nói, “Chúng ta không thể thắp lửa, vì thế chúng ta sẽ

chỉ ăn và ngủ. Sau hôm nay, tôi đã có thể ngủ một chút”.

Jane cũng vậy, nhưng cô sợ chết khiếp với cái ý nghĩ đêm đến. Ánh

sáng yếu dần và cô biết trời sẽ tối nhanh thôi. Cô nhớ cảnh đêm tối đen hôm
trước và cảm thấy rợn cả người. Thôi nào, Jane không thể làm gì cả, cô phải
chịu đựng nó. Cô khom người xuống lục lọi chiếc ba lô và lôi ra hai lon
nước cam, ném cho Grant một lon. Anh khéo léo bắt lấy và bực dọc nhìn
cái ba lô của cô. “Có bao nhiêu lon trong cái siêu thị di động của cô thế?”,
anh hỏi châm biếm.

“Chỉ có bấy nhiêu thôi. Từ giờ chúng ta phải uống nước. Mấy thanh đồ

ăn nhẹ thì thế nào?” Jane đưa nó cho Grant, cố nhịn cái giọng điệu châm
chích của anh. Cô mệt, đau, và sẽ phải chịu đựng suốt đêm dài tối tăm, mù
mịt. Vì thế, Grant có bực bội cũng chẳng có gì quan trọng. Anh sẽ vượt qua
thôi.

Jane đã ăn hết thanh thức ăn của mình nhưng vẫn thấy đói, nên lại lục

tìm thứ khác để ăn. “Ăn một ít pho mát và bánh quy không?”, cô đề nghị,
rồi lôi mấy thứ đó ra từ dưới ba lô.

Ebook: Kiko

Nguồn ebook:

http://cungquanghang.com

Cô ngước lên và thấy anh đang hoài nghi nhìn mình. Jane chia pho mát

và bánh quy cho anh. Grant lại nhìn cô, lắc lắc đầu tỏ vẻ không thể tin được
rồi lặng lẽ ăn phần của mình.

Jane còn để dành một chút nước cam, và khi ăn xong cô lại lấy ra một

chiếc lọ nhỏ. Cô mở lọ, dốc một viên thuốc ra lòng bàn tay, lại nhìn qua
Grant rồi lấy một viên khác. “Đây này”, cô nói.

Anh nhìn nó, nhưng chả thèm cầm lấy. “Đó là cái quái gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.