CẦU VỒNG LÚC NỬA ĐÊM - Trang 98

chút nguy hại, ngoại trừ sự nguy hiểm tiềm ẩn nơi cô khiến anh phát cuồng.
Cô xoay xở làm điều đó với mỗi nhịp điệu khẽ đung đưa hông của mình.

Say sưa cảm nhận sự động chạm ấm áp của Jane trên suốt chiều dài cơ

thể, Grant dịch chuyển bàn tay xuống thấp hơn, cảm nhận vóc dáng thanh
mảnh của cô, xương sườn nhỏ bé, sống lưng thanh nhã, chỗ hõm xuống đầy
cám dỗ phía cuối lưng, sau đó là đôi gò căng tròn, mềm mại của mông cô.
Anh khum lòng bàn tay trên đó, nhũng ngón tay tham lam xoa nắn. Jane
khẽ lầm bầm cựa quậy, cô áp sát vào anh, hất lọn tóc xoăn đã rũ xuống mặt.
Hai hàng lông mi cong vút của cô rung rinh, sau đó hoàn toàn khép lại một
lần nữa.

Grant mỉm cười, thích thú với cách cô từ từ thức dậy, từng chút từng

chút một, rên rỉ và càu nhàu trong khi vẫn đang nửa tỉnh nửa mơ. Jane cau
mày và bĩu môi, dịch người sát vào anh như thể gắng chìm sâu vào anh hơn,
như không muốn thức dậy. Sau đó cô mở mắt ra, chớp chớp vài lần, và cái
bĩu môi nhanh chóng chuyển thành nụ cười. Cô nở nụ cười chầm chậm có
thể làm tan chảy cả khối băng với anh.

“Chào buổi sáng”, Jane nói và ngáp một hơi. Cô vươn vai sau đó đột

nhiên đông cứng tại chỗ. Cô nhấc đầu lên, nhìn chằm chằm vào Grant hết
sức kinh ngạc. “Em đang nằm trên người anh”, cô ngây người.

“Một lần nữa”, anh xác nhận.

“Lần nữa?”

“Em cũng đã nằm lên người anh mà đánh một giấc vào đêm trước. Rõ

ràng là nắm tay em trong khi ngủ là không đủ, em nghĩ mình cần phải đè
anh xuống.”

Cô trượt khỏi người anh và ngồi dậy trong lều, vuốt lại y phục đã nhăn

nhúm, xoắn tít lại. Cô đỏ bừng mặt và nói, “Em xin lỗi, em biết anh đã rất
không thoải mái”.

“Đừng xin lỗi, anh đã tận hưởng nó”, Grant lè nhè. “Nếu em thật sự

muốn bù đắp cho chuyện đó, vậy thì, tối nay chúng ta sẽ đảo ngược vị trí.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.