CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 11

xảy ra sao? Năm nay, con mười tám, ba không nghĩ là con ngu xuẩn đến
như vậy, đem cuộc đời mình cho không, phụ bạc công nuôi dưỡng khó
nhọc của cha. Mẹ con vì sinh con ra mà chết vào cái năm mùa lũ quét, ba
trở tay không kịp, một tay bế con để lên cao, vai đeo mẹ con, bà ấy lạnh run
đuối sức nên buông vai ba ra, ba đang bế con và chống chỏi với dòng nước
lũ tàn bạo ... Nếu ba cứu mẹ con thì ba phải bỏ con, con hiểu không? Ba đã
chọn con, một điều làm tan nát lòng ba. Chính vì lẽ đó mà mười tám năm
nay, ba ở cảnh đời gà trống nuôi con. Sao con có thể cư xử tàn nhẫn, bạc
bẽo với ba như thế?
Yến Linh khóc òa:
– Ba ơi! Con xin lỗi. Hay ba đưa con về Sài Gòn đi!
– Không, không bao giờ ba xa cù lao này cả. Ở đây có mộ phần của mẹ
con, có chết ba cũng không đi. Ba cho con hai điều chọn lựa. Một là bỏ đứa
bé trong bụng con, cha con mình sống với nhau như cũ, khi nào con hai
mươi, ba sẽ tìm chỗ tử tế gả con.
Yến Linh kinh hoàng:
– Ba ơi! Con không muốn như vậy đâu.
Ông Hồi nghiến răng:
– Con không muốn, vậy con sẽ sinh nó ra nuôi nó, rồi người dân ở cù lao
này cười vào mặt ba, vậy thì con giết ba chết đi Linh. Còn nếu con muốn
giữ đứa bé thì hãy ưng thằng Bỉnh đi. Nó thương con, tuy nó đen đúa xấu xí
nhưng nó sẽ là ngưới chồng tốt, biết lo cho con, hơn là cái thằng khốn kiếp
kia, nó theo cha mẹ về Sài Gòn ở còn cố tình hại con. Con chỉ có hai điều
lựa chọn, còn nếu con đi Sài Gòn tìm nó, chi bằng để cho ba uống thuốc
chuột chết cho xong.
– Ba ơi! Sao ba lại ép con như vậy?
Yến Linh ôm choàng lấy chân ông Hồi.
– Xin ba đừng đẩy con vào con đường cùng, những điều ba nói, con không
chọn lựa được.
– Con phải chọn lựa. Nếu biết ngày xưa con ngu xuẩn như vậy, ba thà cứu
mẹ con hơn là cứu con. Đồ bất hiếu!
Yến Linh rụng rời. Cách giải quyết nào của cha cũng làm cô đau đớn và tan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.