CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 132

nhiều hơn là tôi sẽ cưới em và cho em một đám cưới rỡ ràng.
– Nếu như con gái ông phản đối?
– Chúng đã lập gia đình đi ở riêng, sẽ chỉ có tôi và em.
Yến Linh cười buồn. Cô tưởng tượng đến đôi mắt trợn lên của Trung Hiếu
và sự giận dữ của Bạch Hoàn.
Bàn, cô quay sang Trung Hiếu quần áo sẵn sàng để đi làm.
Chiều nay, anh về sớm, ba gọi chúng ta về bên nhà.
Trung Hiếu nhíu mày:
– Có chuyện cần tôi nữa sao? Cô hãy báo “tình nhân” của cô ấy.
Bạch Hoàn trừng mắt:
– Anh đừng có châm biếm tôi! Ba tôi muốn tái hôn. Ông mời ăn bữa cơm
gia đình và giới thiệu người phụ nữ đó. Anh phải đi với tôi. Tôi không
muốn ba tôi biết cuộc sống của tôi và anh.
Trung Hiếu nhún vai khó chịu:
– Bao nhiêu năm nay ở một mình, sao bây giờ lại muốn tái hôn?
– Đó là chuyện riêng của ba tôi, anh không nên có cầu hỏi này nọ. Đừng
tưởng tôi không biết anh đi tìm Yến Linh.
– Cô không thể trách tôi.
– Nhưng mà tôi không cho phép.
– Hình như cô ... quá đa hệ rồi.
Giọng Trung Hiếu châm biếm. Bạch Hoàn không giận, cô điềm nhiên:
Từ ngày tôi lấy anh, tôi để anh tự do, giữa tôi và anh nên tôn trọng tự do
của nhau, tôi không xen vào đời tư của anh và anh cũng vậy.
Trung Hiếu cười nhạt mai mỉa:
– Tôi hiểu chứ. Cô chỉ dùng tôi làm tấm bình phong để có được ba cô chia
tài sản. Nói một cách khác là cô thuê tôi.
– Anh cũng đâu có thiệt thòi. Nếu cần, anh cứ về nhà với vợ anh, tôi không
ghen đâu.
Trung Hiếu hằn học định quát vào mặt Bạch Hoàn:
Con người sống bệnh hoạn như cô ta thì biết ghen là gì". Nhưng anh im
lặng. Tất cả tại anh tham tiền, tham địa vị, một lần nữa ruồng bỏ Yến Linh,
đây là cái giá anh phải trả mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.