CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 148

– Con về nhà, nó xông xáo lên như vậy, chứ có khi cả ngày cạy miệng cũng
không thèm lên tiếng.
Yến Linh xúc động, ngày trở về lòng cô ấm áp hẳn ...
– Ba!
Thằng Kha thở hổn hển, Bỉnh cau mày:
– Con đi từ từ thôi, làm gì chạy tới thở dữ vậy.
– Có tin vui ba ơi.
Bỉnh bật cười:
– Thằng chó! Hôm nay mày cũng bày đặt ghẹo ba nữa hả?
– Con nói thật chứ bộ. Ba xích lại gần, khom người xuống, con nói cái này
cho ba nghe, vui lắm.
– Chuyện gì?
Bỉnh nghi ngờ nhìn thằng Kha, xem bộ dạng nó hớn hở, hay là ... Thằng
Kha kề miệng vào tai Bỉnh thì thào:
– Mẹ về. Mẹ nói ở luôn không đi nữa.
Bỉnh giật nảy người. Cái thằng nhóc này, nó biết anh mong mẹ nó về nên
hay xí gạt anh. Bữa nay anh không tin nó nữa, Bỉnh cốc lên đầu nó:
– Nhóc con! Mày đừng có xí gạt ba nữa.
Thằng Kha trợn mắt hờn dỗi:
– Ai xí gạt ba hồi nào. Không tin con thì thôi, ba ngửa bàn tay con xem.
– Gì?
– Món vịt quay Sài Gòn mà ba thích đó. Chiều nay nhậu vịt quay với bánh
mì Sài Gòn nghen ba.
Đúng là bàn tay nó dính mỡ, cái mùi đặc trưng của vịt quay, Bỉnh không
bao giờ quên. Anh vừa mừng vừa run đến muốn cà lăm:
– Mẹ con về thật hả?
– Về ở luôn. Hồi nãy ông ngoại mắng mẹ một trận làm mẹ khóc, mẹ nói
hổng đi nữa.
Bỉnh quá đỗi sung sướng, đến độ nụ cười rạng rỡ trên gương mặt. Anh ôm
choàng thằng Kha công kênh nó lên vai. Vui quá là vui, Yến Linh đã trở về.
Anh muốn đóng cửa quán chạy bay về nhà để gặp Yến Linh.
– Ba nè! Chừng nào khách về hết, ba đóng cửa quán đi nghen, để con phụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.