CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 21

– Ba ơi! Làm sao con xem Yến Linh hơn mẹ con, song con yêu Yến Linh,
Yến Linh đã thuộc về con trong buổi chiều trời mưa, ở gần hang Phụ Tử.
Hai mắt ông Trung Tín vằn lên giận dữ:
– Có nghĩa là con nặng tình với nó, dù ba nó là người hại chết mẹ con?
– Con không dám.
– Vậy thì hãy thề đi, không bao giờ tìm gặp nó. Lạy mẹ con xong, con hãy
ra phi trường về lại Anh đi. Thề đi!
– Con xin thề, cả đời này con sẽ không tìm gặp Yến Linh ... - Trung Hiếu
nức nở.
Nét mặt ông Trung Tín dịu xuống:
– Con nên suy nghĩ. Nó chỉ là con bé nhà quê, còn tương lai con sẽ là
thuyền trưởng tàu hàng hải. Ba chỉ có mình con, hãy sống cho xứng đáng
với sự lo lắng, thương yêu của ba. Làm con trai phải biết cứng rắn, không
bi lụy làm hỏng tương lai của mình vì một con bé nhà quê ngu dốt, con hiểu
chưa?
Tim gan Trung Hiếu như quặn thắt lại đau đớn. Tại sao lại ra nông nỗi này
hả Linh? Đúng là anh có lỗi. Trong một phút bồng bột và quá yêu em, anh
đã biến em thành của riêng anh, chúng mình giao ước là sẽ chờ nhau, tại
sao bây giờ lại ra nông nỗi này?
– Anh Hiếu!
Yến Linh hớt hải hét to lúc Trung Hiếu vừa khuất sau cánh cửa phòng cách
ly. Cô khóc òa lên khi trông thấy Trung Hiếu cứ đi.
– Anh oán trách ba em cho nên không muốn gặp em. Em mong gặp anh
biết bao, nhưng tại sao về mà anh không tìm em? Tại sao?
Yến Linh đứng chết lặng, cô không dám nghĩ từ Anh về nước, Trung Hiếu
vội vã đi mà không tìm cô, và nếu như Bỉnh không nói, cô mãi mãi không
biết Trung Hiếu trở về và vội vã ra đi đến thế.
Những ngày biến động, từ lúc chia tay với Trung Hiếu nước mắt Yến Linh
cứ tuôn chảy, cuộc tình của anh và cô sao quá gian nan cách trở đến như
thế.
Bây giờ có lẽ anh đang rất ghét cô.
– Đứng lên đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.