CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 40

– Vậy ba đâu?
– Ba đi biển câu mực rồi. Mẹ nói ngày mai ba mới về.
– Vậy còn mẹ?
– Mẹ ra quán cà phê bán cà phê.
Không nói chuyện với Trung Hiếu, thằng bé ngồi trên nền gạch xi măng, hí
hửng chiêm ngưỡng siêu nhân.
Trung Hiếu cứ ngồi ngắm nó, những cảm xúc mỗi lúc trào lên dào dạt. Anh
quyết định ở lại và phải gặp Yến Linh cho bằng được ...
– A, mẹ về!
Thằng Kha lao ra cửa, nó khoe ngay với Yến Linh:
– Mẹ! Con có người siêu nhân biết đi, biết đếm nữa nè.
Yến Linh cau mày:
– Ở đâu mà con có? Ba mua cho con phải không?
– Dạ .... hổng phải.
Sực nhớ mẹ dặn không được nhận quà tặng của người lạ, thằng bé giấu
biến ngay người siêu nhân ra sau lưng.
Yến Linh nghiêm mặt:
– Vậy ai cho con? Mẹ biết ai cho con, mẹ sẽ cho con nhận, bằng không
phải mang đi trả lại, con biết chưa?
– Mẹ à! Mẹ đừng có trả, cái này của chú ...
– Chú nào?
Yến Linh biến sắc, cô nghĩ ngay đến Trung Hỉếu, nên giận dữ chồm tới giật
người siêu nhân.
– Mẹ ....
Miệng thằng Kha mếu xệch:
– Mẹ đừng dập bể của con. Cái này bán tận Sài Gòn lận.
– Tại sao con biết ở Sài Gòn mới có bán?
– Dạ .... thì của cái chú hôm ở Sài Gòn, con vấp chăn chú té, chú nói mua
quà xem như xin lỗi con.
– Không được nhận!
Yến Linh quật mạnh người siêu nhân xuống nền xi măng cho vỡ tan tành
giữa tiếng thét của thằng bé:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.