CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 41

– Mẹ! Con giận mẹ rồi ...
Nó sụp xuống nhặt người siêu nhân lên, lúc này vỡ tan tành, một cái chân
bị gãy lìa, nó khóc òa lên.
– Không được khóc!
Yến Linh phát một cái mạnh vào mông con. Bị đánh đau, thằng bé bụm
miệng lại không dám khóc. Nó nói qua tiếng nấc nghẹn:
– Chừng nào ba về, con méc ba, mẹ ăn hiếp con.
– Không được méc, cũng không được khóc!
Yến Linh tát vào mặt con, lần đầu tiên cô đánh con:
– Mẹ dặn con làm sao, không được nhận quà của người lạ.
Gương mặt thằng bé đỏ lên vì cái tát giận dữ của Yến Linh. Nó gập người
tay cứ bụm miệng lại, không dám khóc to. Nhìn con rồi nhìn bàn tay mình
đau rát, yến Linh bật khóc. Sao cô có thể cư xử và đánh con tàn nhẫn như
vậy, nó có lỗi gì đâu.
Ôm con vào lòng, Yến Linh xoa vào chỗ đau của nó.
– Mẹ xin lỗi ...
Được xin lỗi, thằng bé khóc òa lên. Yến Linh vội bế nó vào nhà, cô vội
vàng đóng chặt cửa lại, cài cả chốt trên lẫn chốt dưới, toàn thân Yến Linh
run rẩy.
Xin làm ơn đi khỏi giùm tôi, cả đời này, tôi không muốn gặp anh. Hãy để
cho tôi yên ...
Một buổi tối đi ra đi vào như người điên trong nhà mình, cô vừa mong
Bỉnh trở về vừa mong anh đừng về, khi mà lòng cô rối ren.
Cả tuần nay rồi, Yến Linh nói cười như cái máy việc gặp lại Trung Hiếu
xáo trộn tâm hồn và cả cuộc sống của cô. Bỉnh vẫn vô tâm và ham kiếm
tiền bằng nghề câu mực của anh, những chuyến đi của anh dài ngày hơn,
khi trở về là những xấp tiền dày.
Anh vui vẻ:
– Anh đã kiếm được nhiều tiền nhờ đi trúng luồng mực. Em tin đi, anh đi
vài chuyến, vợ chồng mình sẽ giàu, khi ấy anh ở nhà phụ em bán quán cà
phê.
Đứng lại Yến Linh lặng ngắm con trong giấc ngủ thiên thần, tay còn ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.