CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 6

nhà một mình, có lần Yến Linh ngất đi vì sợ khi cơn mưa chợt ập đến, may
mà lúc đó Hiếu băng mình chạy trong mưa đến cứu Yến Linh.
Anh vỗ về cô:
– Đừng sợ .... đừng sợ ....
Mới lúc nãy bên ngoài còn sáng, bây giờ tối đen một màu sẫm. Cơn mưa cứ
trút nước ào ạt, tiếng gầm chuyển ầm ĩ, ánh sáng của tia chớp trà nên xanh
lè ma quái.
Cái cảm giác lạnh dần ấm lại khi hai thân thể sát vào nhau. Hiếu ngậm ngùi
trong ý nghĩ ngày mai anh sẽ đi xa, còn lại Yến Linh, anh không còn đi tìm
cô, không còn ra nơi này, chỗ hẹn hò của hai người ...
Bất giác vòng tay Hiếu siết mạnh vào người Yến Linh, anh cúi xuống tìm
môi cô. Nụ hôn đầu tiên vụng dại, rồi nụ hôn thứ hai bản lĩnh hơn, ngọt
ngào hơn ... Cả hai cùng ngã xuống trên gộp đá lạnh ẩm ướt, hai con người
trẻ đi tìm cảm giác tình yêu, với những điều mới biết lạ lùng và tuyệt diệu
...
– Linh à! Em có giận anh không?
Giọng Yến Linh nhỏ xíu đầy xúc động:
– Không có. Em yêu anh.
– Anh cũng yêu em. Em sẽ chờ anh phải không Linh?
– Ừ. Chờ cho tới khi chết thì thôi.
– Không được nói chết. Anh sẽ về thăm em khi có dịp.
Trung Hiếu vùi mặt vào mái tóc người yêu, thân thể Yến Linh ấm quá. Cơn
mưa bên ngoài cũng vừa dứt ...
– Yến Linh! Con chạy đi đâu vậy?
Như sợ cha sẽ ngăn mình lại, Yến Linh vừa chạy vừa quay lại đáp:
– Con ra bến phà một chút!
Ông Hồi lạnh lùng:
– Không cần ra đó. Nó đi rồi, đi từ lúc năm giờ sáng, dọn cả nhà đi rồi.
Yến Linh thảng thốt quay lại:
– Ba nói thật không? Không phải là có một mình anh Hiếu đi sao?
– Con không tin thì cứ đi.
Yến Linh phóng chạy đi ra bến phà. Một chiếc phà vừa cặp bến, hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.