CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 83

Ông Trung Tín xua tay:
– Ba biết hết những việc làm của con ở Kiên Lương. Ba không ngờ là con
ngu ngốc đến như vậy. Kỹ sư của xưởng tàu Bạch Đằng mà lại đi nhận vợ
của thằng chài lưới làm vợ mình. Người dân ở đó không chấp nhận con đàn
bà xấu xa này, nên con mang về Sài Gòn, phải không?
Trung Hiếu nhăn mặt:
– Sao ba có thể nói như vậy được? Yến Linh là vợ con, còn bé Kha là con
của con. Con bất chấp những lời gièm siểm, con yêu Yến Linh và con trai
của con.
– Nếu như vậy những việc làm của con, ba không cần biết đến. Con có thể
quên hận thù, quên chuyện ba của nó xô mẹ con ngã xuống lầu mà chết,
chứ còn ba, ba nhớ đời đời kiếp kiếp. Bốn năm nay, nhà cửa quạnh hiu vì ai
hả?
– Chuyện qua rồi, ba của Yến Linh cũng đâu có cố tình, ông phải chịu bốn
năm dài trong tù khi đang tuổi già. Con mang vợ con về đây chào ba, xin ba
hãy bỏ qua những chuyện của quá khứ, nhận dâu và cháu nội nghen ba?
Ông Trung Tín lạnh lùng:
– Ba không bao giờ nhìn nhận loại đàn bà hư hỏng này. Ba cảnh cáo con,
danh dự của con sẽ tiêu tan. Và còn nữa, lần gặp mặt bác Bạch Đằng ăn
cơm tối xem như là đính ước, bác Bạch Đằng chịu gả Bạch Hoàn cho con,
con đừng có lộn xộn khi ba đang chuẩn bị sính lễ cưới vợ cho con.
Quắc mắt nhìn Yến Linh, ông khinh bỉ:
– Chồng chết mồ chưa xanh cỏ, cô đã cuốn gói theo con trai tôi. Tại sao
giấy rách mà cô không giữ lấy lề vậy? Con trai tôi đã đi hỏi vợ, vợ nó là
người có học thức, giàu có, con nhà gia giáo không có cái ngữ bỏ chồng
hay chưa cưới đã mang thai. Muốn tôi nhận cô? Trừ phi vợ tôi sống lại kìa.
Hãy ra khỏi nhà tôi ngay!
Yến Linh lùi lại, những lời nói tàn nhẫn cứ như ngọn roi quất vào mặt cô
đau đớn, nhục nhã. Ông ta nói đúng. Cô là một con đàn bà hư hỏng không
ra gì.
Nấm tay thẩng Kha, Yến Linh lôi đi:
– Mình đi con ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.