CẦU VỒNG TRÊN BIỂN - Trang 99

với một kỹ sư mới ra trường có một năm, lương như thế hậu hĩnh. Không
có ai trả lương cao như vậy cho anh đâu.
– Anh bắt đầu thích cô Bạch Hoàn rồi phải không?
– Bậy bạ! Anh không nói chuyện với em nữa. Em đừng có ghen bậy, đến
tai cô ấy không hay đâu.
– Em vẫn có linh cảm là cô ấy thích anh, ưu ái anh.
Trung Hiếu bực dọc:
– Anh đi làm về nửa đêm mệt phờ người, em không lo cho anh, còn ở đó
ghen tuông. Anh đi tắm đây.
Trung Hiếu vào toa-lét đóng cửa lại. Yến Linh đứng nhìn cánh cửa đóng
kín lại tức giận. Dường như anh không còn ngọt ngào với cô như trước đây,
không còn nồng nàn nói với cô:
anh yêu em, chỉ có em trong trái tim anh mà thôi.
Nước mắt Yến Linh ứa ra, có phải là cô ghen sai rồi không?
Trung Hiếu quá mệt, nên vừa nằm xuống là anh ngủ ngay, để mặc Yến
Linh với tâm sự ấm ức, muốn quật ngã đập đổ cái gì đó.
Cuộc chiến thật sự nổ ra vào buổi sáng. Trung Hiếu thức dậy hoảng hốt
nhìn đồng hồ:
– Trời ơi! Tại sao em không gọi anh dậy, trễ mất rồi. Thôi, em ăn sáng cùng
với con rồi đưa nố đến trường giùm anh.
Hết còn chịu nổi, Vến Linh hét lên:
– Em không đưa. Anh làm cho em có cảm giác em là người làm của anh
vậy.
Trung Hiếu khó chịu:
– Sáng sớm, em không gọi anh dậy đi làm còn hét lên với anh là sao? Tại
sao em lại nói anh xem em là người làm. Em cần nên học lại cách cư xử
làm mẹ và làm vợ, chăm sóc cho con, cho anh sự thoải mải mỗi khi anh đi
làm việc về nhà.
Yến Linh cười nhạt châm biếm:
– Có thật sự là anh đi làm, hay là thời gian anh ở bên Bạch Hoàn nhiều
hơn?
Anh về nhà luôn trong người nồng mùi rượu, trên vai áo có vết son môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.