CÂY BÁCH BUỒN - Trang 12

- Đúng thế. Em cho là chính vì thế mà nó ăn ở chẳng tốt đẹp gì mấy ở khu
nhà săn. Bà Gerrard chết trước đây mấy năm; Mary và bố nó sống với nhau
chẳng hòa thuận gì. Lão ta thường nói giỡn bảo nó là “học thức”, là “đài
các”.
Roddy tức bực nói:
- Người ta chẳng bao giờ tưởng rằng sẽ có thể gây tai họa cho người bằng
cách “giáo dục” họ cả. Thường thì đó là độc ác, chứ chẳng phải tử tế gì
đâu.
Elinor nói:
- Em nghĩ là nó ở nhà đó nhiều lắm đấy. Nó đọc sách cho cô Laura, từ khi
cô lên cơn bệnh. Em biết lắm mà.
Roddy nói:
- Tại sao bà điều dưỡng lại không đọc cho cô ta?
Elinor mỉm cười nói:
- Bà O’Brien có cái giọng the thé chua lảnh. Em chẳng ngạc nhiên là cô
Laura thích Mary hơn.
Roddy bước nhanh bồn chồn từ đầu nọ đến đầu kia căn phòng trong một
hai phút. Rồi chàng nói:
- Này em Elinor, anh cho là ta cần phải xuống đó thôi.
Elionor hơi chùn lại hỏi:
- Vì chuyện đó ư?
- Không, không, không phải thế đâu. Ôi ghê tởm quá, người ta phải trung
thực chứ. Bức thư thông báo ấy bẩn thỉu quá mức, nhưng dẫu sao thì vẫn có
thể có đôi chút sự thực nào đó. Anh muốn nói là bà cô mình bệnh khá
nặng…
- Phải rồi, anh Roddy ạ.
Roddy duyên dáng mỉm cười nhìn nàng - chàng thừa nhận rằng bản tính
người ta là có thể sai lầm. Chàng nói:
- Cũng phải kể đến vấn đề tiền nữa chứ - anh và em đều cần tiền cả, Elionr
ạ.
Nàng mau mắn thừa nhận:
- Ừ, đúng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.