CÂY BÁCH BUỒN - Trang 123

- À, đúng rồi, thế thì có thể là ông Welman đã tạt vào thăm bà ta vào lúc đó.
- Nếu ông ta có vào, thì chắc hẳn phải rất nhanh.
Poirot thở dài nói:
- Đúng như bà nói, đàn ông tránh xa bệnh tật. Chỉ có đàn bà mới là thiên
thần phúc đức thôi. Chúng ta sẽ làm gì nếu không có các vị đó? Đặc biệt là
các phụ nữ làm nghề của bà - một nghề nghiệp đúng thực cao quý.
Bà Hopkins mặt hơi bừng đỏ, nói:
- Ông thực tốt bụng nên mới nói thế. Tôi chẳng bao giờ nghĩ về nghề tôi
như thế cả. Nghề điều dưỡng có nhiều công việc cực nhọc, nếu không nghĩ
đến khía cạnh cao quý của nghề mình.
Poirot nói:
- Không còn điều gì khác bà có thể cho tôi biết về Mary Gerrard sao?
Ông ngừng lại. Sau đó bà Hopkins đáp:
- Tôi không biết về bất cứ điều gì cả.
- Bà có hoàn toàn chắc thế không?
Bà Hopkins nói không mạch lạc:
- Ông không hiểu. Tôi yêu Mary.
- Thế không còn điều gì bà có thể cho tôi biết sao?
- Không, không còn gì hết! Dứt khoát là thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.