CÂY BÁCH BUỒN - Trang 135

Tôi chẳng biết được.
Poirot hỏi:
- Có người nào khác trong đời của Mary không? Chẳng hạn một người nào
mà cô ta đã gặp ở nước ngoài?
- Thưa ông, tôi không thể nào nói được. Cô ta không hề nói đến ai cả.
- Có kẻ thù nào ở Maidensford này không?
- Ông muốn nói kẻ nào ôm hận đối với cô ta phải không? - Chàng lắc đầu -
Chẳng có ai biết cô ta nhiều cả. Nhưng tất cả họ đều thích cô ta.
Poirot nói:
- Bà Bishop, quản gia ở Hunterbury, có thích cô ta không?
Ted chợt cười nhăn nhở nói:
- Ồ, oán hận lắm. Cái bà già đó không thích thấy bà Welman yêu mến Mary
như vậy.
Poirot hỏi:
- Mary Gerrard có sung sướng khi xuống ở đây không? Cô ta có yêu bà
Welman không?
Ted Bigland nói:
- Có lẽ cô ta hẳn là đã sung sướng, nếu như cái bà điều dưỡng kia để cho cô
ta được yên. Tôi muốn nói bà điều dưỡng Hopkins. Bà ta cứ dồn vào đầu óc
cô ta cái ý nghĩ kiếm sống và học nghề xoa bóp.
- Tuy vậy, bà ta có yêu Mary không?
- Ồ, có chứ, bà ta khá yêu cô ta; nhưng bà ta là hạng người luôn luôn biết
cái gì là tốt nhất cho tất cả mọi người.
Poirot chậm rãi nói:
- Giả sử bà Hopkins biết được điều gì có thể làm cho Mary bị mang tai
mang tiếng, thì cậu nghĩ bà ta có giữ điều đó cho riêng mình không?
Ted Bigland nhìn ông, thắc mắc.
- Thưa ông, tôi không hiểu ông muốn nói gì.
- Cậu có nghĩ là nếu như bà Hopkins biết một điều gì chống lại Mary
Gerrard thì bà ta có giữ miệng không nói ra điều ấy không?
Ted Bigland nói:
- Tôi không tin là cái bà đó lại có thể giữ miệng về bất cứ điều gì. Bà ta là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.