CÂY BÁCH BUỒN - Trang 137

Agatha Christie

Cây Bách Buồn

Dịch giả : TRẦN HOÀNG LY

CHƯƠNG 13

Poirot chăm chú ngắm khuôn mặt dài và nhạy cảm của Roderick Welman.

Thần kinh của Roddy đang ở tình trạng đáng thương. Tay chàng quằn quại,
mắt đỏ ngầu, giọng nói khàn khàn, nóng nảy.
Chàng nhìn xuống tấm danh thiếp nói:
- Cố nhiên là tôi biết tên ông, thưa ông Poirot. Nhưng tôi không hiểu bác sĩ
Lord nghĩ thế nào mà lại cho là ông có thể làm được gì trong vụ án này.
Hơn nữa, dù sao thì cũng có can dự gì đến ông ta đâu? Ông ta đã chăm sóc
cho cô tôi, nhưng ngoài ra thì ông ta là một người hoàn toàn xa lạ. Elinor
và tôi chưa hề gặp ông ta, mãi cho đến khi chúng tôi xuống đó vào tháng
sáu vừa rồi. Chắc chắn đây phải là việc của ông Seddon, ông ta lo liệu tất
cả các việc thuộc loại này.

Poirot nói:
- Về mặt chuyên môn thì đúng là thế.
Roddy buồn rầu nói tiếp:
- Ông Seddon không tin cậy tôi nhiều. Ông ta ủ rầu quá đỗi.
- Đó là thói quen của các luật sư.
- Hơn nữa - Roddy hơi vui vẻ nói - Chúng tôi đã nhờ ông Bulmer. Ông ta
được coi là đang ở đỉnh cao của chức nghiệp, phải thế không?
Poirot nói:
- Ông ta nổi tiếng là đưa đến thất bại chắc chắn.
Roddy co rụt lại một cách rõ rệt.
Poirot nói:
- Tôi mong rằng ông không phiền lòng về việc tôi cố gắng giúp cô Carlisle?
- Không, không đâu. Cố nhiên là không rồi. Nhưng…
- Nhưng tôi có thể làm gì được? Có phải ông muốn hỏi thế không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.