CÂY BÁCH BUỒN - Trang 15

- May sao chúng mình lại yêu nhau. Em yêu anh, có phải vậy không
Elinor?
- Phải - nàng nói một cách lạnh lùng, hầu như nghiêm nghị.
- Phải! - Roddy bắt chước nàng - Em thật là khả kính, Elinor ạ. Cái dáng
điệu của em - tách rời, cách biệt, chẳng ai động đến được - đúng là cô Công
chúa xa vời. Chính cái đặc tính này của em đã khiến anh yêu em đó.
Elionr nín thở, nói:
- Thế ư?
- Đúng thế - Chàng nhăn mặt - có những người đàn bà, anh không hiểu nữa,
họ cứ… cứ khư khư giữa gịt, họ bám sát, đắm đuối tôn sùng - cảm xúc
vương vãi khắp nơi. Anh không thích thế. Còn với em thì anh không bao
giờ biết - chẳng bao giờ chắc nữa - bất cứ giây phút nào em cũng có thể trở
lại với cái lối lạnh nhạt, xa rời và bảo là đã đổi ý - hoàn toàn lạnh lùng, thản
nhiên, phớt tỉnh, như vậy đó. Em là người đầy sức quyến rũ, Elinor ạ. Em
giống hệt như một công trình nghệ thuật, quá ư - quá ư trau chuốt!
Chàng tiếp tục nói:
- Em biết đấy, anh nghĩ cuộc hôn nhân của chúng ta sẽ là cuộc phối ngẫu
hoàn hảo vẹn toàn. Chúng mình yêu nhau vừa đủ thôi, chớ không thái quá.
Chúng mình là bạn tốt của nhau. Chúng mình có nhiều sở thích chung.
Chúng mình biết nhau rất rõ. Chúng mình có tất cả những thuận lợi của tình
anh em mà không có những bất tiện do liên hệ cốt nhục. Anh sẽ không bao
giờ chán em, bởi vì em là người bản tính hay lảng tránh. Thế nhưng có thể
rồi đây em sẽ chán anh. Anh chỉ là một kẻ tầm thường…
Elinor lắc đầu nói:
- Em sẽ không bao giờ chán anh. Roddy - không bao giờ đâu.
- Cưng ơi!
Chàng hôn nàng.
Chàng nói:
- Cô Laura biết rất rõ chúng mình hiện nay ra sao, mặc dù là từ khi quyết
định như vậy chúng mình chưa xuống nhà cô. Anh nghĩ, đó cũng là cái cớ
mình nên xuống đó, phải không?
- Phải lắm. Hôm trước em nghĩ rằng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.