CÂY BÁCH BUỒN - Trang 17

Cô điều dưỡng O’Brien từ phòng ngủ của bà Welman hối hả đi ra rồi vào
phòng tắm. Cô ngoảnh lại nói:
- Tôi sẽ đặt ấm nước. Chị có thể dùng một ly trà rồi làm tiếp công việc.
Bà điều dưỡng Hopkins thoải mái nói:
- Được rồi, chị thì lúc nào cũng có thể làm một ly. Chị thường nói chẳng có
chi bằng được ly trà ngon cả - một ly đậm.
Cô O’Brien đổ nước đầy ấm rồi đốt lò ga, nói:
- Em có đủ cả ở trong tủ chén - bình trà, ly cốc, đường. Edna đem sữa tươi
đến một ngày hai lần. Chẳng cần phải rung chuông hoài... Đây là cái lò ga
tốt, nó đun sôi ấm nước trong giây lát.
Cô O’Brien trạc ba mươi tuổi, thân hình cao lớn, tóc đỏ, răng trắng bóng,
mặt đầy tàn nhang, miệng cười duyên dáng. Tính tình vui vẻ, sức sống dồi
dào khiến cô được bệnh nhân yêu thích. Bà Hopkins là nữ điều dưỡng của
khu vực, sáng nào cũng đến giúp dọn giường, rửa ráy cho bà già khắc khổ
kia; bà là một phụ nữ trung niên bình thường, có dáng vẻ giỏi giang, nhanh
nhẩu.
Giờ đây bà tán thành nói:
- Trong nhà này mọi cái đều tốt đẹp cả.
Cô O’Brien gật đầu:
- Đúng thế. Có nhiều cái đã lỗi thời. Không có lò sưởi hơi nước chung,
nhưng có nhiều lò đốt bằng than củi. Đầy tớ toàn là những cô gái sốt sắng
hầu hạ; bà Bishop trông nom họ kỹ lắm.
Bà Hopkins nói:
- Bọn gái đó bây giờ - chị không chịu nổi nữa - chúng nó hầu hết chẳng biết
mình muốn cái gì, và chẳng làm được việc gì ra hồn cả.
- Mary Gerrard là cô gái ngoan - cô O’Brien nói - Em thực sự không biết bà
Welman sẽ làm gì nếu không có cô ta. Chị đã thấy bà ấy đòi hỏi cô ta ra sao
rồi? À, mà thực cô ta là một con người khả ái; cô ta được bà tín nhiệm.
Bà Hopkins nói:
- Chị buồn cho Mary. Cái ông bố già kia làm hết mình để trêu chọc cô con
gái.
- Cái lão thô lỗ ấy chẳng có một tiếng lịch sự nào trong đầu óc cả - cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.