CÂY BÁCH BUỒN - Trang 18

O’Brien nói - Kìa, ấm nước đang reo rồi. Chừng nào nước sôi, em sẽ pha
trà ngay.
Trà pha xong, rót ra, nóng và đậm. Hai người ngối trước ly trà ở trong
phòng cô O’Brien, bên cạnh phòng ngủ của bà Welman.
- Ông Welman cùng cô Carslite đang xuống đây - cô O’Brien nói - Có tin
điện báo sáng nay.
- Xuống đây, bây giờ, em ạ - bà Hopkins nói - Chị nghĩ bà lão có vẻ đang bị
kích động về chuyện gì đó. Đã khá lâu rồi họ mới xuống đây, phải không
em?
- Có lẽ đã hơn hai tháng rồi. Ông Welman là một nhà quý phái trẻ trung, tử
tế. Nhưng có vẻ rất kiêu căng, tự đắc.
Bà Hopkins nói:
- Hôm trước chị thấy hình của cô ta trong tạp chí Tatler - chụp với một
người bạn ở khu chợ mới.
Cô O’Brien nói:
- Cô ta rất nổi tiếng về mặt xã giao, phải thế không chị? Và lúc nào cũng ăn
vận đẹp đẽ. Chị có cho là cô ta thực sự xinh đẹp không?
Bà Hopkins nói:
- Khó mà nói được con gái thực sự ra sao dưới lớp son phấn. Theo ý chị, cô
ta không có được dáng dấp như Mary Gerrard.
Cô O’Brien mím môi, nghiêng đầu nói:
- Có thể là chị nói đúng. Nhưng Mary không hợp mốt thời thượng.
Bà Hopkins nói giọng dạy đời:
- Người tốt vì lúa, lúa tốt vì phân.
- Một ly nữa nhé chị?
- Cám ơn em. Cũng không sao.
Bên những ly trà bốc hơi. Hai người xích lại gần nhau.
Cô O’Brien nói:
- Đêm hôm qua xảy ra một chuyện thực kỳ quặc. Vào lúc hai giờ, như
thường lệ, em vào nâng giấc bà lão, thì thấy bà nằm trên giường thao thức
không ngủ. Thế nhưng chắc chắn là bà đang chiêm bao, vì ngay khi em vừa
bước vào phòng thì bà nói: “Tấm hình, tôi phải có tấm hình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.