CÂY BÁCH BUỒN - Trang 158

Lord nói:
- Nhưng chắc chắn là, trong vụ kia bà Hopkins cũng phải thấy rõ điều đó
chứ?
Poirot nói:
- Bà Hopkins là người thông minh trong giới hạn của bà ta, nhưng sự hiểu
biết của bà ta thì khó lòng bằng tôi được. Bà ta có thể không thấy, nhưng
Hercule Poirot thì sẽ thấy.
Lord lắc đầu nói:
- Rất tiếc. Tôi chẳng biết gì cả.
Poirot trầm ngâm nói:
- Ted Bigland cũng không biết gì hơn - thế mà anh ta đã sống ở đây suốt
đời mình và đời của Mary. Bà Bishop cũng không biết gì hơn, vì nếu bà ta
có biết điều gì khó chịu về cô đó thì hẳn bà ta đã không thể nào giữ kín điều
ấy cho riêng mình. À, còn một hy vọng nữa.
- Gì cơ chứ?
- Hôm nay tôi sẽ đến thăm cô điều dưỡng kia, cô O’Brien.
Lord lắc đầu nói:
- Cô ta không biết nhiều về vùng này. Cô ta chỉ mới đến ở đây có một hai
tháng.
Poirot nói:
- Tôi biết thế. Nhưng người ta nói bà Hopkins là người lắm mồm lắm
miệng. Bà ta không ngồi lê đôi mách trong làng này, là nơi cậu chuyện như
vậy có thể làm hại Mary Gerrard. Nhưng tôi không tin bà ta có thể tự kìm
mình để ít nhất khỏi nói bóng gió về một điều nào đó đang choán đầu óc bà
cho một người xa lạ vừa là bạn vừa là đồng nghiệp. Có thể cô O’Brien biết
một điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.