CÂY BÁCH BUỒN - Trang 85

cậy nhất - chưa có ai phải phàn nàn bao giờ cả.
Elinor nói:
- Tôi muốn mua một hủ cá hồi với cá trồng và một hũ cá hồi với tôm. Cám
ơn ông.
Elinor Carlisle theo cổng sau đi vào khu Hunterbury.
Hôm ấy là một ngày hè trong sáng, nóng bức. Có những cây hương đậu
đang trổ bông. Elinor đi qua một rặng cây này. Người phụ vườn, Horlick,
còn ở lại trông nom khu nhà, kính cẩn chào nàng.
- Kính chào cô. Tôi đã nhận được thư cô. Cô thấy sẽ cửa bên hông mở. Tối
đã tháo chốt cửa chớp và mở nhiều cửa sổ.
Elinor nói:
- Cám ơn, Horlick.
Nàng tiếp tục bước đi, anh ta trái họng giật giật nhấp nhô, cuống quýt nói:
- Xin cô thứ lỗi, thưa cô…
Elinor ngoảnh lại.
- Có gì thế?
- Thưa cô, có thực là nhà bán không? Tôi muốn nói là đã thực bán xong
chưa?
- Ồ, bán xong rồi.
Horlick bồn chồn nói:
- Thưa cô, xin cô vui lòng giúp tôi nói một lời với - với thiếu tá Somevell.
Chắc ông ta sẽ cần người coi sóc vườn. Có thể ông ta nghĩ rằng tôi còn quá
ít tuổi để làm phụ vườn chính, nhưng tôi nghĩ tôi cũng biết nghề chút ít, từ
khi ở đây, một tay tôi đã quán xuyến công việc khá tốt.
Elinor nói mau:
- Cố nhiên tôi sẽ hết sức nói với ông ta, Horlick à. Thực sự là tôi đã có ý
định đề cập với ông ta về anh, và nói anh là phụ vườn giỏi.
Horlick sạm đỏ mặt lên, nói:
- Xin cảm ơn cô. Cô thực rất tốt. Thưa cô, đúng là một cú choáng người: bà
Welman tạ thế, rồi nhà bán quá mau - mà tôi, tôi lại sắp cưới vợ vào mùa
thu này, tôi cần phải chắc chắn là…
Chàng ngừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.