CÂY BÁCH BUỒN - Trang 87

Lẽ ra họ đã cùng ở với nhau tại đây rồi. Lẽ ra họ đã cùng ở đây - lúc này -
không thu dọn nhà để bán, mà trang hoàng lại nó, trù tính làm thêm những
cái đẹp mới trong nhà, trong vườn, rồi bước đi cạnh nhau trong thú vui tổ
ấm uyên ương, hạnh phúc - đúng rồi, hạnh phúc cùng nhau - nếu không có
cái tai họa gây ra do nhan sắc như bông hồng hoang dã của người con gái
kia.

Roddy đã biết gì về Mary Gerrard kia nhỉ? Chẳng biết gì - chẳng biết gì
hết. Chàng đã để ý đến cô ta - đến Mary thật kia. Rất có thể là cô ta có
những đức tính đáng khâm phục, thế nhưng Roddy có biết gì về chúng
không? Đó thực là câu chuyện cũ xưa, cái trò đùa xưa cũ của thiên nhiên.

Chính Roddy đã chẳng từng bào đó là “Bùa mê cháo lú” đó sao?

Chính Roddy đã chẳng từng thực hiện muốn vùng thoát khỏi nó đó sao?
Chẳng hạn như nếu Mary Gerrard chết đi thì Roddy rồi đây có không thừa
nhận như thế này sao? “Thế là hay hơn nhất. Bây giờ mình hiểu ra rồi.
Chúng ta chẳng có gì là tâm đầu ý hợp cả”.

Có lẽ chàng rồi sẽ buồn hiu mà nói thêm rằng, “Cô ta thật là một con người
khả ái”.

Cứ để cho cô ta là như thế đối với chàng - đúng rồi - là một hoài niệm tuyệt
vời, một vật báu đẹp đẽ, một thú vui lâu dài.

Nếu có sự gì xảy đến với Mary Gerrard, thì Roddy sẽ trở lại với nàng -
Elinor. Nàng hoàn toàn chắc chắn như vậy.

Nếu có sự gì xảy đến với Mary Gerrard…
Elinor xoay nắm cửa hông. Nàng đi từ chỗ nắng ấm vào trong bóng mát
của khu nhà. nàng rùng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.