CÂY BÁCH BUỒN - Trang 90

là cháu, cô sẽ bỏ quách đi. To quá, đặt đâu cũng chẳng vừa. Một nửa số đồ
gỗ trong phòng ngủ, cháu hãy lấy đi.
Họ lập danh sách liệt kê các đồ đạc nên giữ lại hay bỏ đi.
Mary nói:
- Ông luật sư rất tử tế - cháu muốn nói đến ông Seddon. Ông ta ứng trước
cho cháu một số tiền để cháu có thể trả lệ phí học nghề và các chi phí khác.
Phải khoảng một tháng nữa thì số tiền mới có thể được chuyển hẳn cho
cháu; ông ta bảo thế.
Bà Hopkins nói:
- Công việc của cháu ra sao rồi? Cháu có thích không?
- Cháu nghĩ cháu sẽ rất thích việc đó. Ban đầu cũng khá cực nhọc. Cháu về
nhà mệt đến chết đi được.
Bà Hopkins nham hiểm nói:
- Hồi còn tập sự tạo bệnh viện thánh Kule, cô tưởng là cô sắp chết mất. Lúc
ấy cô cảm thấy chẳng thể nào chịu đụng nổi được ba năm. Thế mà được
đấy.
Hai người đã sắp xếp xong quần áo của ông già. Bây giờ họ mở đến cái hộp
thiếc đựng giấy tờ cũ.
Mary nói:
- Cô cháu mình phải thanh toán cho xong các thứ này.
Họ ngồi xuống, mỗi người ở một bên bàn.
Bà Hopkins càu nhàu khi lôi một nắm giấy ra.
- Kỳ lạ thực, rác rưởi thế này mà cũng giữ. Các mảnh báo cắt, thư từ cũ. Đủ
mọi thứ hầm bà lằng.
Mary giở một tài liệu ra, nói:
- Đây là tờ giấy hôn thú của bố và mẹ cháu. Ở vùng thánh Albans, năm
1919.
Bà Hopkins nói:
- Giấy giá thú, đó là tiếng dùng đã lỗi thời. Khối người trong làng này bây
giờ vẫn dùng cái từ ngữ đó.
Mary nói giọng cứng cỏi:
- Thế nhưng, thưa cô…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.