CÂY CHUỐI NON ĐI GIÀY XANH - Trang 171

-Ờ. - Chú tiểu Khôi chép miệng. - Hóa ra ông Hoạch là ba tôi.

Tôi há hốc miệng:

-Ông Hoạch là ba của nhỏ Lan nhỏ Phượng hả?

Chú tiểu Khôi đưa mắt nhìn ra xa:

-Xưa nay ba mẹ tôi vẫn thường đi lễ chùa...

-Ra là họ âm thầm thăm chú. - Tôi nhanh nhẩu tiếp lời, cứ như câu nói của

chú tiểu Khôi thình lình nhảy qua miệng tôi.

Chú tiểu Khôi gật đầu. Rồi chú thở hắt ra:

-Lâu nay tôi vẫn học chung với nhỏ Lan mà đâu có biết nó là em tôi.

Tôi tặc lưỡi:

-Nhỏ Lan nhỏ Phượng chắc cũng không biết chú là anh tụi nó.

Theo như di thư của thầy Chân Tuệ , chú tiểu Khôi lúc bảy , tám tháng

tuổi là một đứa bé khó nuôi, ốm lên ốm xuống, có lần bệnh nặng suýt chết.

Ông Hoạch đi coi thầy, thầy bảo nghiệp chướng dòng họ nhà ông phạm vào

Tuyệt Mạng nếu không bán khoán vào chùa nhờ chư Phật gia ân bảo hộ, e là

khó sống. Nghe vậy, ông Hoạch bế con đến chùa Giác Nguyên gửi cho thầy

Chân Tuệ, hẹn đến lúc đứa con mười lăm tuổi thì làm lễ chuộc con về.

-Như vậy năm nay chú mười lắm tuổi, lớn hơn tôi một tuổi.

-Chắc vậy.

Tự nhiên tôi không kiềm chế được một câu đùa:

Liên Kết Chia Sẽ

    error code: 525
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.