CÂY DÂU TẰM - Trang 272

nàng ghi như thế. Ở các kệ sát tường là các hũ đựng đầy chất
nước đen với nhãn dán bên ngoài đề “Rượu Mâm Xôi”. Có
những hũ cà rốt bao quanh bằng gia vị và có một thứ chất lỏng
màu sắc trông rất đẹp. “Mứt Xốt cà chua xanh.”

Matt bước ra khỏi phòng chứa thực phẩm, không sao hiểu

được những gì mình nhìn thấy.

Chàng vào bếp tiếp tục ưan xong đĩa cá, rồi lấy cát bát từ lò

bếp ra, bóc giấy bạc. Món bánh pút đinh, thứ bánh chàng thích
nhất. Những trái nho mập tròn, và bên trên là xốt. Chàng cắn một
miếng và nghĩ mình có thể lảo đảo xỉu, rồi bật cười. Liệu chàng
có nên làm một ly rượu sê ri sau đó không?

Tay cầm bát đầy bánh pút đinh. Chàng đẩy cánh cửa lưới bước

ra ngoài. Chưa đến mùa nhưng thời tiết cũng sắp nóng. Chàng
nhìn lên cây dâu tằm.

- Biết cô ấy ở đâu không? – Chàng hỏi rồi mỉm cười khi một

làn gió nhẹ thổi qua lá cây, và chúng dường như chỉ xuống lối
mòn. Nhìn qua các bụi cây và những cành sà thấp, Matt nhìn thấy
một vật màu vàng gần hồ cá. Áo sơ mi của Bailey.

- Cám ơn. – Matt nhìn lên cây cổ thụ cười, rồi theo con đường

mòn lát đá ngòng ngoèo đi xuống, và rồi nhìn thấy Bailey đang
khom người trên một luống đất trống. Nàng đang trồng những vật
đỏ màu xanh rút ra từ một bó.

Trong một lúc, chàng chỉ đứng yên lặng nhìn nàng làm việc.

Nàng quả là một phụ nữ “được thèm muốn”. Nàng không phải là
người làm cho người đàn ông rạo rực với những thèm khát nhục
thể. Không, nàng thuộc hạng những phụ nữ tạo cho những người
đàn ông cái cảm tưởng của những buổi tối gia đình trước lò sưởi.
Nàng làm cho chàng nghĩ đến hình ảnh đi làm về kể lại những
chuyện xảy ra trong ngày, với những đứa con, những buổi bắt
đom đóm trong vại, những lúc cả gia đình ôm nhau lăn xuống
sườn đồi cỏ mịn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.