CÂY DÂU TẰM - Trang 47

hậu Marie Antoinett đi làm rẫy vậy. - Giọng ông ta đầy vẻ thất
vọng - chị không biết tí gì về những công việc mà một nơi như
thế này đòi hỏi.

- Thật ra thì tôi chẳng biết gì về nhiều thứ cả, phải không? –

Bailey hỏi. – Nhưng tôi còn có lối lựa chọn nào khác không?

- Tôi sẽ chăm lo cho chị, - Phillip nói nhanh. – Tôi sẽ mua cho

chị một ngôi nhà, tôi sẽ...

Bailey nheo mắt nhìn ông ta nói:
- Anh định nói là anh sẽ dùng tiền anh nhận được từ James

Manville để mua cho tôi một cái nhà, rồi sau đó anh sẽ... - nàng
bước lại gần ông ta hơn. – Anh sẽ giữ tôi trong ngôi nhà đó, giữ
chặt tôi trong đó? Có phải anh đang nghĩ thế không? – Khi đến
thật gần hầu như chạm mặt với ông ta nàng đã hạ thấp giọng lại.
– Hay anh tính thay thế chỗ của Jimmie? Có phải anh nghĩ thế
không? Có phải anh nghĩ rằng tôi đã từng sống khép kín, ẩn dật
với một người đàn ông trong 16 năm, giờ cũng có thể sống như
thế với anh?

Phillip chớp nhanh mắt, thẳng người lùi lại một bước, nói:
- Đó không phải là ý định của tôi. Ngôi nhà này không thể ở

được.

- Đúng, nó không thể ở được. – Nét mặt nàng đầy vẻ giận dữ. –

Nhưng nó là nhà của tôi. Tôi thấy nó còn tốt hơn nhiều nơi mà
Jimmie đã tổ chức các buổi tiệc và bắt tôi tham dự, để cho mọi
người theo dõi, bình luận mỗi khi tôi bỏ miếng thức ăn vào
miệng. - Thấy ông ta thụt lùi nàng lại bước tới một bước. – Chắc
không ai trong mấy người các anh nghĩ rằng tôi nghe được những
gì các anh bình phẩm sau lưng tôi? Các anh bảo rằng tôi béo phì
và không xinh đẹp xứng đáng với một người đầy nghị lực, năng
nổ như Jimmie. Các anh bảo...

- Không phải tôi, - Phillip nhẹ nhàng nói. – Tôi không bao giờ

nói những chuyện như thế, nên chị đừng có xem tôi như kẻ thù.

- Thế tại sao anh lại làm cho Atlanta và Ray?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.