CÂY DÂU TẰM - Trang 479

Matt đưa nàng một bức ảnh khác, chụp một đôi vợ chồng trẻ

đang nhìn nhau mỉm cười. Người đàn bà mặc áo thun dài tay trên
có in tên trường học, người phụ nữ mặc chiếc váy không lớn và
một áo thun dài tay bó chặt, cổ áo có những tua nhỏ. Hai người
trông như những diễn viên trên sân khấu màn trình diễn của
Grease.

- Bố mẹ anh, phải không?
- Đúng, - Matt nhẹ nhàng nói. – Hai ông bà vào những ngày

trước khi ông nội tôi bị phá sản, trước khi ông nội tôi lái xe cùng
bà nội đâm xe xuống mỏm núi.

Giọng Matt đầy vẻ cay đắng làm Bailey chợt rùng mình. Nàng

cầm bức ảnh nói:

- Trông hai người rất yêu nhau. Hãy nhìn đôi mắt của bà. Bà

nhìn ông như muốn nói sẽ… - Bailey ngừng lại.

- Sẽ đi theo ông đến bất cứ nơi nào! – Matt thêm giọng chua

chát. – Bà đã theo ông. Nhưng nhiều năm sau đó ông đã rời thị
trấn và không bao giờ trở lại. Ông đã để lại người phụ nữ thương
yêu ông hơn cả cuộc sống của mình, và hai đứa con còn nhỏ cần
nuôi dưỡng, một người đàn bà rất tự hào không muốn cầu cứu
đến sự giúp đỡ của bố mẹ.

- Thế gia đình anh làm sao mà sống?
Matt dựa người ra chiếc ghế nệm dài, không có gì trong một

lúc. Rồi chàng nhẹ nhàng nói:

- Tôi còn nhỏ, một tuổi thơ phải làm việc. Má tôi chăm lo một

tiệm tạp hóa địa phương cho một lão già bủn xỉn, và bà đã giao
hai anh em chúng tôi cho một bà già cẩu thả, vụng về chỉ thích
xem phim truyện trên truyền hình, bỏ mặc em tôi và tôi.

Matt hít vào một hơi thở dài để giữ người bình tĩnh.
- Tôi cố chăm lo cho em tôi được ăn uống và an toàn. Tôi bắt

đầu cắt xén sân cỏ để lấy tiền khi lên 9 tuổi. Vào cái ngày mà bố
tôi bỏ chúng tôi ra đi, tôi đã từ một đứa bé trở thành một người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.