CÂY DÂU TẰM - Trang 54

Bailey chỉ biết đứng nhìn đôi trân trối ông ta. Nàng không nghĩ

ra được chỉ thị nào cho ông ta liên quan đến khu vườn mà nàng
chưa nhìn thấy được bao nhiêu. Nàng lắc đầu, nhưng khi ông này
quay đi, nàng gọi lại dặn:

- Đừng làm hại cây dâu tằm.
- Vâng. Được rồi!-ông ta đáp, rồi quay người bước đi. Những

người khác cũng bắt đầu phân tán để bắt tay làm việc.

Bailey theo họ đi vào để nhìn bên trong ngôi nhà mà Jimmie

đã để lại cho nàng.

Khi bước ngang qua cánh cửa bị đổ, nàng nhắm mắt thầm cầu

nguyện các thiên thần hộ mệnh, với hi vọng là bên trong khá hơn
bên ngoài nhiều.

Nhưng khi được bốn bước nàng thấy ngay là các vị thần hộ

mệnh của nàng đã đi nghỉ lễ hết cả. Nàng đang đứng trong một
căn phòng nhỏ không cửa sổ, bịt bùng, không ánh sáng, bốn mặt
tường được ốp bằng một thứ chất liệu không phải gỗ, cũng không
bằng Plastic, màu nâu trông thật gớm ghiếc. Bức tường phía
trước mặt nàng được khoét thành một khung cửa hẹp dẫn vào một
căn phòng rộng cũng được lót bằng thứ vật liệu tương tự, màu tối
hơn bị trầy trụa, sứt mẻ khắp nơi. Căn phòng không có cửa sổ mà
chỉ có năm cánh cửa. Bailey thận trọng mở một cánh cửa cà nhìn
thấy một căn phòng dài hẹp, tường cũng được lót màu tối như các
phòng ngoài. Trên cao một bước tường, có một cửa sổ khung
bằng nhôm, nhưng không thấy có ánh sáng lọt vào. Nàng quay
trở lại căn phòng lớn, đến mở một cánh cửa khác. Đây lại là một
phòng ngủ nữa cũng với một cửa sổ thật cao. Khiến nàng không
thể nhìn ra ngoài được.

Cánh cửa thứ ba dẫn vào một phòng tắm, lát gạch màu hồng có

những hình bông nhỏ xấu xí, trần bằng loại gỗ hồ giả loang lổ,
tường bằng giấy kim loại được dán trên gạch bông.

Khi Bailey khép cửa lại nàng cố nhìn xem thử có khóa cửa

được không, vì nàng không muốn ai bước vào cái phòng tắm ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.