CÂY DÂU TẰM - Trang 77

màu sắc, không mùi vị mà Patsy và mấy quán ăn ở Calburn
thường dọn cho chàng, mè loại xanh thẩm và đỏ.

- Tôi đã làm gì?
- Anh nói chuyện một mình.
Một lát sau Bailey đặt đĩa ăn dùng hết phân nửa, nhìn lên cây

cao lớn bên trên nói:

- Đó là cây dâu tằm, loại cổ thụ. Anh có biết là dù đến 500 tuổi

nó vẫn còn cho trái không? Đúng là một phụ nữ thật sự, mới sinh
sản ở cỡ tuổi đó.

Đĩa ăn của chàng hầu như đã hết sạch. Matt nhìn lên Bailey.

Dường như cô ta đang muốn nói với mình điều gì đây.

- Lúc nãy, cô bảo có chuyện ngộ nghĩnh xảy ra cho cô hôm

nay.

- Ồ - Bailey đáp. - Chẳng có gì. Chẳng có gì thật sự quan

trọng... Tôi chỉ.

- Tiếp tục đi - Matt giục nàng.
- Tôi... - Nàng ngập ngừng nhìn anh ta đang cố lấy quyết định

xem có nên nói cho anh ta biết không.

Matt hiểu sự ngần ngại của nàng. Bailey là một góa phụ, mới

mất chồng, theo lời Patsy, một góa phụ tử tế và Matt thì cũng vừa
ly dị vợ chưa được bao lâu. Chàng không nói gì, hy vọng là sự im
lặng sẽ làm nàng nói thêm.

Một lát sau nàng mới lên tiếng:
- Anh có biết là cuộc sống của mình có thể thay đổi trong vòng

một phút không?

- Vâng, tôi biết, - giọng chàng đầy thông cảm.
- Sáng nay, tôi thức dậy và cảm thấy .... thật sự cảm thấy mình

vô dụng. Chồng tôi để lại cho tôi ngôi nhà nầy và... tài sản của
anh ấy. Nhưng kể từ nay trở đi, tôi phải lo một mình, phải tự lo
cho mình, nhưng tôi đâu có tài năng gì.

Matt như muốn nghẹn cổ khi nàng nói thế. Chàng phải cố ho

để giữ bình tĩnh, dùng nĩa chỉ xuống đĩa thức ăn đã gần hết của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.