CÂY KIẾM VỠ - Trang 45

Thận trọng, Alanna rút cây rìu ra khỏi giá đựng vũ khí và rón rén đi

không một tiếng động qua cửa lều phía sau ra ngoài. Chỉ là một vệt tối
chìm trong bóng tối của tấm lều, cô đi vòng quanh lều, Mãi Trung
Thành dán sát gót.

Một dáng hình lom khom đang vẽ những biểu tượng vào khoảng cát

trước lều. Ngay lập tức Alanna hiểu đó là ai, và cô cũng linh cảm gã
đang định làm gì. Cô giơ rìu lên, phi vào khoảng cát trước chân
Akhnan Ibn Nazzir rồi sải bước đi tới, quầng lửa pháp thuật màu tím
của cô rọi cho toàn cảnh sáng trưng như ban ngày.

“Con quỷ, ta ra lệnh cho người không được hại ta!”, gã già tru tréo.

“Nhân danh thần Mithros...”.

“Im đi!”, Alanna gầm lên. Dân làng rời các lều đổ xô tới, lăm lăm

kiếm và thương. “Bây giờ ông đánh thức tất cả mọi người rồi!”

Ibn Nazzir giận dữ thở khò khè khi đã bớt lóa mắt và nhận ra mặt

cô. “Tao sẽ đuổi mày đi!”, gã la lớn. “Tao sẽ giải phóng bộ lạc của tao
ra khỏi mày và đẩy mày quay trở lại bóng tối, cho đúng nơi đúng
chốn!”

Alanna thấy trong người nôn nao khi nhìn những hình vẽ mà Ibn

Nazzir vừa vạch xuống cát. Người ta gọi chúng là “Cánh cổng dẫn đến
Idramm”. Cô biết những biểu tượng pháp thuật này qua công tước
Roger, người đã dạy cô và Jonathan nghệ thuật phù phép thời cô còn
chưa thành hiệp sĩ.

“Trong thế giới của chúng ta có nhiều loại thực thể khác nhau”,

công tước Conté giải thích. “Người ta có thể gọi chúng là quỷ, là ảo
ảnh, là ma - chúng có một sự phong phú vô cùng tận. Một số phục vụ
cho quyền lực mà ta gọi là Cái Thiện, một số khác phục vụ cho Cái
Ác. Một cánh cổng dẫn đến Idramm sẽ gọi tất cả những thực thể đó từ
một khoảng cách xác định. Hậu quả” - ngài công tước nhún bờ vai
vạm vỡ - “rất thảm khốc. Chỉ kẻ ngu mới sử dụng thứ cổng này mà
không hạn chế nó từ trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.