CÂY KIẾM VỠ - Trang 48

Dùng chậu nước Kourrem vừa đưa tới, cô nhanh lẹ thúc anh tỉnh dậy.
Anh chàng người Bazhir nhếch mép cười gằn.

Đó là một sai lầm, Mãi Trung Thành nhận xét từ khoảng cách an

toàn. Thử nhìn lưỡi kiếm xem.

Tia Chớp vẫn nằm trên đe. Sau một thoáng chần chừ, Alanna giơ

tay sờ tay vào vũ khí của cô, lưỡi kiếm gãy lạnh y như đe. “Lẽ ra anh
ấy không được phép rèn nó bằng búa”, giọng Ali Mukhtab cất lên
khiến cả nhóm kinh ngạc. Alanna hoảng hốt giật phắt về, cô không hề
nghe thấy tiếng bước chân đưa ông ấy lại sau lưng cô. “Em phải tìm
một phương pháp khác để sửa nó, Alanna von Trebond à!” Đột ngột,
ông ta mỉm cười, hai hàm răng lóe sáng. “Những con người của bộ lạc
này đang có một cuộc sống an bình trước khi em tới đây”, ông nhận
định. Rồi ông xoay người, bước đi.

Alanna bực bội nhìn trân trân theo bóng người đó, cho tới khi cô

nhận ra là Kara, Ishak và Kourrem đang cười khúc khích.

“Ông ấy có lý”, Kara nói. “Nhưng bọn em mừng là chị đã tới đây.”
Alanna vừa thở dài vừa đút lưỡi kiếm gãy vào bao, buộc thật chặt

phần cán kiếm. Cô phải nghĩ ra một cách nào khác để sửa Tia Chớp.
Trong những giờ học pháp thuật thuở trước người ta không dạy cho cô
cách rèn vũ khí có pháp lực. Nhưng trước mắt biết đào đâu ra một cây
kiếm khác? Không có Tia Chớp trong tay, cô thấy mình như người bất
lực.

“Ba đứa nhỏ này có đầy đủ lý do để mừng vì cô đã đến đây”,

Gammal khẽ nói. Alanna liếc nhanh về phía những người bạn đường
của mình. Bộ ba đang đứng cách xa hai người một quãng và giành
nhau một quả bóng sặc sỡ để dụ con mèo Mãi Trung Thành. “Ngày
trước bọn chúng nó có một vị trí thấp hèn trong bộ lạc. Đi sang lều của
tôi đi, vợ tôi sẽ cho cô uống một chút nước lạnh”, anh thêm vào.
“Trong thời gian đó, ba đứa nhóc này có thể canh chừng cho con mèo
của cô và canh chính chúng nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.