Thời Việt không thể hình dung cảm xúc của mình ở cái khoảnh khắc
nhìn thấy bản luận văn MEMS trong phòng thực nghiệm của Nam Kiều.
Bao nhiêu năm qua, anh đã quen che giấu mọi cảm xúc, cho dù lúc đó bị
chấn động mạnh như có con sóng dữ ập tới xé toạc màn sương.
Anh ở Học viện Quân sự Không quân phương Bắc bốn năm, bản luận
văn đó do chính tay anh chép lại từng chữ, anh có thể không hiểu được sao?
Anh nhìn thấy máy bay không người trong nhà Nam Kiều, sau đó lại thấy
Thường Kiếm Hùng trút giận thay cô, chợt nhớ ra Thường Kiếm Hùng
từng nhiều lần nói với anh một cách kiêu ngạo rằng anh ta sắp cưa đổ tam
tiểu thư nhà họ Nam rồi.
Hóa ra Nam Kiều chính là tam tiểu thư nhà họ Nam đó.
Sở thích và sự nghiệp đặc thù của Nam Kiều khiến anh đột nhiên nảy
ra một giả thiết to gan chính anh cũng không muốn tin. Thế nhưng trong
phòng thực nghiệm của Nam Kiều, anh lần theo năm và tiêu đề, quả nhiên
tìm ra thứ mình muốn thấy và không muốn thấy nhất.
Bản luận văn MEMS đó tuy sẽ được phát biểu công khai trên tuần san
sau này, vốn không phải bí mật quân sự gì, nhưng nó lại là tin tức họ trực
tiếp lấy được từ một nguồn bí mật. Thường Kiếm Hùng dùng bản luận văn
anh tự tay chép để lấy lòng Nam Kiều, không ngờ lại có người tới yêu cầu
xem bản luận văn ngay sau đó.
Tất nhiên là không tìm thấy. Thường Kiếm Hùng giữ im lặng không
dám thừa nhận. Tình cờ, tối đó Thời Việt lại lén ra khỏi trường để đến gặp
bố lần cuối, bèn bị nghi ngờ là người mang tài liệu ra ngoài bán để trả nợ.
Cuối cùng, bản luận văn không rõ tung tích, còn Thời Việt có trăm cái
miệng cũng khó mà biện hộ.
“Kiếm sắc trên trời xanh” là một tổ chức vô cùng đặc thù, sao có thể
chấp nhận một người bị nghi ngờ về lòng trung thành như anh được? Anh