CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 143

bị đuổi, từ đó trở đi không thể nào quay lại được nữa.

Thời Việt nhìn Thường Kiếm Hùng dưới đất, trong lòng dâng lên sự

bất lực, hơn cả là sự thù hận. Anh nghiến chặt răng, ghét sát tai Thường
Kiếm Hùng mà nói: “Mày thích cô ấy đúng không? … Không đúng, mày
yêu cô ấy, yêu đến tận tim gan! Thế thì tao sẽ không cho mày được toại
nguyện!”.

Thường Kiếm Hùng phẫn nộ nói: “Mày dám động vào cái móng tay

của cô ấy xem, tao sẽ hủy hoại nửa đời còn lại của mày!”.

Thời Việt khẽ cười: “Tao không động vào cô ấy, tao để cô ấy động vào

tao”.

Thường Kiếm Hùng nghe xong liền lớn tiếng chửi bới: “Loại bần cố

nông như mày mà cũng xứng với cô ấy được sao?”.

Thời Việt cười nhạt: “Đúng, tao là bần cố nông, tao hạ tiện bẩn thỉu!

Lần này, tao sẽ cho mày thấy bần cố nông thành đôi với tam tiểu thư nhà tư
lệnh như thế nào!”.

Anh nhặt súng lên, không quay đầu lại bắn luôn một phát. Chỉ nghe

“bịch” một tiếng, chiếc áo gile gắn máy thu laser treo trên camera giám sát
bỗng bốc khói. Rất nhanh sau đó, cả căn cứ vang lên tiếng thông báo bằng
một giọng nữ máy móc:

“Toàn quân Xanh tử trận! Toàn quân Xanh tử trận!”

Nam Kiều cuống cuồng trèo lên đỉnh núi, nhìn thấy hai người đàn ông

mình đầy đất cát đứng đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.