CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 167

Trịnh Hạo tay chân lêu nghêu ngồi trên cái xe đạp địa hình của nó,

nhìn dì Nam Kiều chỉnh Phoenix về chế độ theo dõi. Thằng bé ngoái đầu
nhìn Thời Việt cởi áo khoát ra đang giãn gân giãn cốt, ngắm nghía một hồi,
nó kinh ngạc kêu lên: “Chú Thời, chú mặt thế này đẹp trai quá đi mất!”.

Thời Việt mặc một bộ đồ chạy màu đen kết hợp với màu huỳnh quang,

hoàn toàn để lộ thân hình khỏe khoắn săn chắc như báo săn mồi. Cơ bắp
bao quanh khung xương tạo thành những đường nét cân đối, đẹp đẽ nhưng
góc cạnh rõ ràng, khi anh tập trung sức mạnh, người ta liền thấy vừa dũng
mãnh vừa sắc bén.

Trịnh Hạo thúc thúc Nam Kiều: “Dì ơi, sao dì nhặt bừa một người bạn

trên đường mà cũng chất dữ vậy?”

Nam Kiều lạnh nhạt liếc Thời Việt một cái, đáp: “Chỉ được cái đẹp mã

thì ích gì”.

Thời Việt nheo mắt lại.

Nam Kiều tháo chiếc vòng trên cổ tay trái ra đeo lên cổ tay Thời Việt.

Chiếc vòng này cô thường bấm ở nút giữa, đến khi lên cổ tay Thời Việt lại
phải bấm khuy cuối cùng.

“Trên vòng có máy định vị GPS, lát nữa máy bay sẽ tự động bay theo

anh”.

Thời Việt nhìn chiếc vòng: “Ái quá”.

Nam Kiều trợn mắt nhìn anh: “Chiếc vòng này là loại trung tính, nam

nữ đều đeo được”.

Thời Việt xoay cổ tay nhìn, tỏ vẻ kinh bỉ: “Vẫn ái”.

Nam Kiều: “…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.