CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 261

Sau khi biết Nam Kiều là đàn em khóa dưới, Thạch Lịch rất có cảm

tình, trên bàn tiệc, anh chăm sóc cô như đàn anh khóa trên. Anh gọi thẳng
tên Nam Kiều, nhưng từ đầu đến cuối, Nam Kiều đều không muốn gọi tên
anh. Cuối cùng Thạch Lịch nhận ra điều này, lúc đi rửa tay, anh tình cờ gặp
Nam Kiều. Ánh mắt hai người gặp nhau qua tấm gương sáng loáng, Thạch
Lịch thân thiện hỏi: “Nam Kiều, em không có hứng thú hẹn hò với anh à?”.

Hai gia đình ăn cơm với mục đích gì, hai nhân vật chính này hiểu rõ

nhất. Thạch Lịch cũng xuất thân từ gia đình quân nhân, không nói chuyện
vòng vo.

Nam Kiều vẩy nước trên tay lấy khăn lau. Bóng cô trong gương không

có biểu cảm gì, không buồn cũng không vui. Cô nói: “Cũng không phải
vậy”.

“Vậy tại sao em không gọi tên anh?”.

Tay Nam Kiều hơi khựng lại một chút, nhưng vẫn thẳng thắn đáp:

“Tên anh giống tên người trước kia em thích” (1)

“Hả?”. Thạch Lịch cảm thấy thú vị.

“Chữ khác”.

(1) Đồng âm giữa Thạch Lịch và Thời Việt.

Thạch Lịch bật cười, nói: “Anh biết rồi. Nam Kiều, thực ra chúng ta

giống nhau”.

Nam Kiều lạnh nhạt nhìn anh trong gương.

“Anh có một người bạn gái lâu năm, vốn đã sắp kết hôn”. Anh dừng

lại một chút, nói tiếp: “Nhưng ba năm trước đã hy sinh khi làm nhiệm vụ
trên biển”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.