CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 289

vẻ, buổi tối còn cùng xem một bộ phim về show truyền hình giữa những
ông bố ngôi sao và con của họ chiếu trên ti vi.

Bà vẫn chưa bỏ cuộc việc giới thiệu Thời Việt cho Nam Kiều: “Phim

này do con trai cô đầu tư đấy”.

Nam Kiều mỉm cười, cô hỏi: “Cô luôn sống ở đây một mình sao ạ?

Sao cô không đến Bắc Kinh sống cùng anh ấy?”.

Bà hơi nheo mắt lại giống Thời Việt, như nhớ lại chuyện rất lâu về

trước. “Cô từng ở Bắc Kinh một thời gian khá dài, nhưng thấy ở đây vẫn
thoải mái hơn. Con trai cô có vùng trời riêng của nó, trong lòng nó có
người mẹ này là đủ rồi”.

Nam Kiều nói: “Cô từng ở Bắc Kinh ạ?”.

Bà Việt Tú Anh thở dài đáp: “Ừ, trước kia cô bị bệnh khớp, có lúc đau

đến đi còn không đi nổi. Con trai cô hiếu thảo, sau khi đi lính ở miền Bắc
đã tìm một bác sĩ chuyên gia ở Bệnh viện Quân y, đón cô đi khám bệnh.

“Khỏi bệnh rồi thì ông chồng cô lại gây chuyện”. Bà nắm tay Nam

Kiều, “Cũng vì thấy cháu hiền lành nên cô mới kể những chuyện vụn vặt
trong nhà này với cháu”.

Nam Kiều gật đầu: “Cô nói đi, cháu nghe đây ạ”.

“Ông chồng cô tháo vát, giỏi tính toán, phải cái ham cờ bạc. Vì

chuyện này, con trai cô từ nhỏ đã không ít lần đánh nhau với người khác để
bảo vệ bố. Lúc đó, con trai cô còn quỳ xuống khuyên bố nó, đánh cược với
bố nó, nếu có thể được chọn làm lính đặc chủng thì bố nó phải cai bạc”.

“Con trai cô thực sự rất giỏi giang, nó được chọn thật. Ông chồng cô

sau đó cũng ngoan ngoãn được mấy năm. Khi cô đi Bắc Kinh chữa bệnh,
ông ấy cũng đi cùng chăm sóc”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.