CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 379

gặp Nam Cần ở Học viện Quân sự Không quân phương Bắc, nên bây giờ
anh nhận ra chị ngay. Anh còn chưa kịp nghĩ xem nên đi tới hay tránh mặt,
Trịnh Hạo tinh mắt đã phát hiện ra anh, lớn tiếng gọi:

“Chú Thời ơi!”.

Thời Việt nghĩ bây giờ có tránh cũng vô dụng. Anh gật đầu với Trịnh

Hạo qua tấm cửa sắt của tiểu khu, “Tiểu Hạo đấy à”.

Nam Cần nhìn thấy anh liền bước tới mấy bước, đôi mắt nghi hoặc

nhìn anh, “Thời Tuấn Thanh?”.

“Không phải đâu!”, Trịnh Hạo có vẻ rất hiểu biết, giới thiệu cho mẹ

mình, “Chú ấy tên là Thời Việt, là bạn của dì, sống ở tiểu khu bên kia”. Nó
chỉ về phía khu nhà trước kia Thời Việt từng ở.

Nam Cần lạnh lùng nhìn Thời Việt, sự lạnh lùng của chị khác của

Nam Kiều, nó mang theo một áp lực đầy uy nghiêm và khó lòng chống đỡ,
“Thế à?”.

Thời Việt biết Nam Kiều từng nhờ Nam Cần điều tra hồ sơ của anh ở

Học viện Quân sự, bây giờ đứng trước mặt Nam Cần, anh hoàn toàn ở vào
thế không có gì che chắn: “Trước kia là thế?”.

“Bây giờ thì sao?”.

Thời Việt không đáp, chỉ trả lời bằng một cái nhìn thản nhiên.

“Vào trong nói chuyện”.

Bảo vệ chủ động mở cửa cho Thời Việt, còn cười với anh. Nam Cần

lạnh nhạt nhìn mọi việc.

Thời Việt đi thẳng vào đơn nguyên, Nam Cần và Trịnh Hạo đi sau.

Trịnh Hảo cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng nhìn thần sắc nghiêm túc có chút giận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.