CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 387

Ông Nam Hoàng Trụ đập “rầm” một cái lên bàn.

“Nói láo!”.

Hai ngón tay ông vung ra ngoài, một bức ảnh bay về phía Thời Việt,

“Thế cái này là cái gì!”.

Bức ảnh đó bay tới trước mặt Thời Việt rồi rơi xuống. Thời Việt cúi

đầu nhìn, ngay lập tức, cả cơ thể như rơi vào hầm băng!

Tại sao lại có bức ảnh này! Đầu óc anh như sắp nổ tung, anh cảm thấy

khó thở như thể có một bàn tay thít chặt lấy cổ họng mình, ý đồ làm anh
ngạt thở. Khi ấy anh đã rất chú ý rồi, điều kiện duy nhất anh đưa ra với An
Ninh là không được có bất cứ thứ gì có chức năng ghi hình như máy quay,
điện thoại, di động… An Ninh cũng đã đồng ý. Lần nào anh cũng đều đích
thân kiểm tra, thế mà anh vẫn đánh giá thấp con cáo già như An Ninh.

Đây là ảnh cắt từ một video, trong đó không có An Ninh, nhưng lại có

anh và mấy người phụ nữ bị xóa mặt, là đám bạn bè trong giới thượng lưu
của An Ninh.

Anh cắn chặt răng, mắt nhìn chằm chằm vào bức ảnh dưới đất, không

nói được một tiếng, cũng không thể động đậy được. Đối diện là ông Nam
Hoành Trụ, bên cạnh là Nam Kiều. Anh chợt cảm thấy tất cả mọi thứ của
mình bị đánh cho tan nát, vỡ vụn thành từng mảnh, chúng đang ào ào rơi
xuống, danh dự của anh, tôn nghiêm của anh, lý trí của anh, dũng khí của
anh … tất cả đều vỡ ra thành từng mảnh loang lổ rồi tuyệt vọng rơi xuống
vực thẳm tối đen sâu hun hút.

Anh tưởng mình có thể quên đi tất cả.

Anh tưởng mình có thể phớt lờ tất cả từ lâu, thoát khỏi An Ninh, có

thể làm người đàng hoàng không sợ hãi điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.