CÂY LỚN Ở PHƯƠNG NAM - Trang 74

Thời Việt lại cười, trông rất đẹp trai, khác hẳn với vẻ lạnh lùng tàn

nhẫn ở hầm để xe lúc nãy.

"Sao lại tới thế? Nhớ tôi à?".

Nam Kiều chưa tựng bị ai trêu ghẹo một cách lộ liễu thế này, mặt cô

hơi nóng lên, không biết trả lời như thế nào, đành nói tránh: "Tìm người".

"Tìm ai? Bạn trai mới à?".

Nam Kiều tuy hơi chậm hiểu nhưng cũng nhận ra sự giễu cợt có phần

hà khắc trong lời anh, xem ra tối hôm đó uống say, cô đã nói gì đó khiến
anh đoán được chuyện của cô và Châu Nhiên rồi. Nghĩ tới đây, Nam Kiều
nói: "Tôi đã chia tay với bạn trai cũ, nhưng anh ta không phải là bạn trai
mới của tôi"

Cuối cùng Thời Việt cũng trở nên nghiêm túc, chậm rãi nói: "Hai

người chuốc say cô tối hôm kia bị anh ta chuốc đến độ viêm tụy cấp, đã
được đưa vào viện rồi". Anh nhìn Nam Kiều, "Coi như báo thù cho cô.
Người bạn này của cô ghê gớm thật đấy".

Nam Kiều cụp mắt, chau màu, không có gì để nói. Cô biết Thường

Kiếm Hùng muốn giúp cô hả giận, nhưng nói thực lòng, cô không hề thích
vậy. Cô làm gì là cô lựa chọn, có hậu quả gì cô chấp nhận hết. Cô không hề
hận ai, kể cả Châu Nhiên, kể cả Hầu Dược và Cơ Minh.

Nam Kiều nghiêng người, Thời Việt đột nhiên nhìn thấy vết máu đỏ

tươi thấm qua lớp áo sơ mi trắng trên cánh tay cô, trông vô cùng nổi bật.

"Giơ tay phải lên".

Thời Việt dừng xe bên sông Thông Huệ, ra lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.