CÂY SA KÊ LƯU LẠC - Trang 53

Tôi bồi thêm: “Rất phức tạp đúng không? Cho nên mới nói, em nghĩ là

anh không làm được đâu.”

Thông thường thì sau những lần tôi nói như vậy, vài ngàu sau Đỗ Vệ

Bình sẽ bưng đồ ăn đến trước mặt tôi. Tiếp đó, anh sẽ nghênh mặt hỏi tôi:

“Cái em nói có phải món này không?”

Cơm Tây không làm khó được anh cho nên tôi chuyển qua món Trung,

nhất là những món viết trên sách. Chiêu khích tướng của tôi làn nào dùng
cũng hiệu quả. Tôi muốn ăn món gì, hầu như đều có thể thưởng thức.
Những món ăn trong văn học Trung Hoa, tôi đã được ăn rất nhiều. Ở cùng
nhà với đầu bếp, quả nhiên là quá hạnh phúc. Có đôi khi, tôi cũng cảm thấy
có chút áy náy, lừa anh nấu ăn cho tôi, chẳng phải giống như khi bé tôi ăn
hiếp anh sao? Nhưng anh dường như vui vẻ để tôi bắt nạt. Đúng là anh đã
dùng món ăn ấm áp thu nhận tôi.

35.

Vào ngày cuối tuần, Đỗ Vệ Bình bỗng nhiên dậy sớm, chuẩn bị ra ngoài.

“Mới sáng mà anh định ra ngoài sao?” Tôi hỏi.

“Ừ.” Anh vội vã đi còn cầm theo một cái bọc nhỏ.

"Nhà hàng Độ Độ" thường đóng cửa buổi sáng cuối tuần, mà Đỗ Vệ

Bình gần đây rất không bình thường khi mỗi sáng cuối tuần đều đi ra ngoài.
Hơn nữa, anh còn hỏi mượn tôi rất nhiều tiểu thuyết tình yêu, nhưng tôi lại
không thấy anh đọc. Lẽ nào anh đang quen cô gái nào đó, tiểu thuyết tình
yêu là để đưa cô gái kia?

Có một hôm, tôi thử thăm dò anh: "Anh sẽ yêu cô gái nào khác sau lưng

Dạng Sơn không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.