CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 125

Hoàn toàn tảng lờ hai người cảnh sát, ông chủ nhà nói với bà vợ, “Sao

cô lại cho bọn họ vào? Đây đâu phải là nước Đức thời Quốc xã, vẫn chưa
đâu. Cô có thể bảo bọn họ cuốn xéo đi.”

“Em nghĩ...”
“Không, cô không hề. Cô chẳng nghĩ gì hết,” ông ta quay sang O’Neil,

“Bây giờ, tôi sẽ yêu cầu các người rời khỏi đây. Và nếu các người quay lại,
tốt hơn nên cầm theo lệnh khám xét.”

“Bố!” Sammy reo lên, lao từ trong phòng của cậu bé ra, làm Dance giật

mình. “Nó chạy rồi! Con muốn cho bố xem!” cậu bé đang cầm trên tay một
bảng mạch với dây nối tua tủa ra ngoài.

Vẻ cộc cằn của Brigham biến mất ngay lập tức. Ông ta ôm lấy đứa con

trai út và dịu dàng nói, “Chúng ta sẽ xem nó sau nhé, sau khi ăn tối.”

Dance quan sát đôi mắt Travis, lúc này đang sững lại trước cử chỉ thể

hiện tình cảm dành cho em trai cậu ta.

“Tốt thôi,” Sammy do dự, sau đó ra ngoài qua cửa sau và nặng nề giậm

chân bước theo lối đi hướng về phía nhà kho.

“Đừng đi xa đấy con,” Sonia gọi với theo.
Dance nhận thấy bà ta vẫn chưa nói gì với ông chồng về những hành

động phá hoại vừa mới xảy ra. Sonia sợ phải nói ra tin xấu. Tuy thế, bà ta
vẫn nói về Sammy, “Có lẽ nó nên tiếp tục uống thuốc.” Đôi mắt nhìn về
mọi hướng trừ ông chồng.

“Mấy viên thuốc đó chỉ là một trò đốt tiền, với giá của chúng. Mà chẳng

lẽ cô không buồn nghe tôi nói sao? Mà để làm gì chứ, nếu nó ở nhà suốt
ngày?”

“Nhưng nó đâu có ở nhà suốt ngày. Đó...”
“Vì Travis không chịu trông coi thằng bé như nó cần.”
Travis dửng dưng lắng nghe, không chút cảm xúc trước lời trách móc.
O’Neil nói với Bob Brigham, “Một tội ác nghiêm trọng đã diễn ra.

Chúng tôi cần nói chuyện với tất cả những ai có khả năng liên quan. Và con
trai ông có liên quan. Ông có thể xác nhận cậu ấy đã ở Game Shed tối qua
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.