CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 180

“Tôi ra về lúc khoảng mười giờ bốn mươi và đang lái xe trở lại

Monterey. Theo con đường tắt này. Nó sẽ rất tuyệt khi tuyến xa lộ mới đó
được khánh thành, phải không nào?”

Dance mỉm cười lấp lửng, không phải một nụ cười thực sự.
“Và tôi tạt vào đường này,” vị nhân chứng vung tay chỉ, “để gọi vài cuộc

điện thoại.” Ông ta cười hết cỡ. “Không bao giờ vừa lái xe vừa nói chuyện.
Đó là nguyên tắc của tôi.”

Dance nhướng một bên mày lên ra hiệu cho ông ta tiếp tục.
“Tôi nhìn qua kính chắn gió và thấy Travis cuốc bộ theo sườn đất. Từ

phía kia lại. Cậu ta không thấy tôi. Trông cậu ta có vẻ như lê đi từng bước.
Dường như lúc ấy cậu ta đang tự nói chuyện với chính mình.”

“Cậu ta mặc gì trên người?”
“Một cái áo nỉ có mũ trùm đầu, kiểu đám nhóc vẫn hay mặc.”
À, áo có mũ trùm đầu.
“Cái áo đó màu gì?”
“Tôi không nhớ?”
“Cậu ta có mặc áo khoác, quần thụng không?”
“Xin lỗi. Tôi không để ý cho lắm. Lúc ấy tôi vẫn chưa biết anh chàng

đang định làm trò gì - tôi vẫn chưa nghe về vụ Những cây thập tự ven
đường
. Tất cả những gì tôi biết là cậu nhóc trông có vẻ kỳ cục và đáng sợ.
Cậu ta cầm theo cây thập tự đó, và cả một con vật đã chết.”

“Một con vật?”
Pfister gật đầu. “Phải, một con sóc hay một con chuột chũi hoặc thứ gì

đại loại như thế. Cổ họng con vật bị cắt đứt,” vị nhân chứng đưa ngón tay
lướt ngang qua cổ mình làm điệu bộ.

Dance ghét cay ghét đắng những hành động tàn bạo với động vật. Dẫu

vậy, cô vẫn giữ giọng bình thản khi hỏi, “Có phải cậu ta vừa mới giết con
vật không?”

“Tôi không nghĩ thế. Không có nhiều máu lắm.”
“Được rồi, sau đó chuyện gì xảy ra?”
“Sau đó cậu ta ngó tới ngó lui tứ phía, và khi không thấy ai nên anh

chàng mở ba lô ra và...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.