CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 224

tay từng người và dành cho tất cả họ những nụ cười động viên. Stuart tiễn
ông ta ra cửa, sàn nhà kêu cót két dưới sức nặng của ông.

Dance cũng đứng dậy. Cô nói với mẹ, “Mẹ có chắc bọn trẻ sẽ không làm

mẹ mệt quá không? Con có thể đưa hai đứa quay lại chỗ Martine.”

“Không, không. Mẹ đã rất mong được gặp các cháu.” Bà mặc vào người

một chiếc áo nỉ. “Mà thực ra, mẹ nghĩ mẹ sẽ ra thăm thú bên ngoài một
chút.”

Dance ôm lấy mẹ cô trong giây lát, cảm thấy đôi vai bà căng cứng.

Trong một khoảnh khắc lúng túng, hai người phụ nữ nhìn thẳng vào mắt
nhau. Sau đó Edie bước ra ngoài.

Dance cũng ôm hôn bố cô. “Mai bố mẹ đến ăn tối cùng con nhé?” cô hỏi

ông.

“Để chúng ta xem sao đã.”
“Thật đấy. Sẽ rất tốt. Cho mẹ, cho bố, cho mọi người.”
“Bố sẽ nói chuyện với mẹ con.”
Dance quay trở lại văn phòng, tại đây cô dành vài giờ đồng hồ tiếp theo

điều phối lực lượng giám sát tại nhà những người có thể trở thành nạn nhân
và nơi ở của gia đình Brigham, triển khai nhân lực tốt nhất có thể. Và chỉ
huy cuộc săn lùng vô vọng nhằm tìm ra Travis, một đối tượng đã chứng tỏ
cậu ta cũng vô hình chẳng kém gì khối chuỗi điện tử đã tạo nên những
thông điệp đầy ác ý, đẩy bản thân vào cuộc hành trình chết chóc của chính
mình.

~*~

Thư giãn.

Dance dừng xe trước nhà mình ở Pacific Grove lúc mười một giờ đêm,

cảm thấy tâm trạng khá nhẹ nhõm. Sau ngày dài, thật dài, vừa trải qua, cô
thực sự mừng khi được trở về nhà.

Ngôi nhà theo phong cách Victoria cổ điển có màu lục sẫm với những

lan can xám, những cánh cửa chớp và bờ rào cây xén tỉa gọn ghẽ - nằm ở
khu tây bắc Pacific Grove; nếu đúng thời điểm trong năm, gió và suy nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.