CÂY THẬP TỰ VEN ĐƯỜNG - Trang 311

nó có lại bị hoãn nữa không? Và kết quả cuối cùng ra sao? Ernie Seybold
rất có năng lực. Nhưng như thế đã đủ chưa?

Thành thật mà nói, Dance không biết.
Dòng suy tưởng sau đó chuyển sang những ý nghĩ về Michael O’Neil.

Cô hiểu có những lý do khiến anh không thể đến được tối nay. Nhưng còn
việc không gọi điện? Thật bất bình thường.

Vụ điều tra kia...
Dance bật cười trước ý nghĩ đượm mùi ghen tuông.
Thỉnh thoảng cô vẫn thử hình dung ra mình và O’Neil bên nhau, nếu

không phải anh đã kết hôn với Anne, một phụ nữ hấp dẫn và kỳ lạ. Mặt
khác, chuyện đó quá dễ dàng. Họ đã trải qua nhiều ngày cùng nhau trong
các cuộc điều tra, và nhiều giờ trôi qua liền mạch. Những cuộc trò chuyện,
những câu pha trò. Dẫu vậy họ cũng đã từng bất đồng, có lúc tới độ nổi
nóng. Nhưng cô tin những bất đồng gay gắt đó chỉ làm phong phú thêm
những gì hai người có cùng nhau.

Mọi thứ.
Dance tiếp tục suy nghĩ, không tài nào dừng lại được.
Cạch, cạch, cạch...
Ít nhất cho tới khi chúng dừng lại ở giáo sư Jonathan Boling.
Và bên cạnh cô hơi thở nhè nhẹ biến thành tiếng ư ử khe khẽ.
“Được rồi,” Dance nói, lật mình sang phía bên kia. “Patsy!”
Con chó tha mồi

[3]

lông phẳng ngừng ngáy khi nó tỉnh dậy và ngỏng đầu

lên khỏi gối.

“Xuống sàn,” Dance ra lệnh.
Con chó đứng dậy, nhận ra không có chuyện thức ăn hay chơi bóng ở

đây, và nhảy xuống khỏi giường đến bên bạn của nó, Dylan, trên tấm thảm
sờn chúng vẫn dùng làm đệm, để Dance một lần nữa đơn độc trên giường.

Jon Boling, cô thì thầm. Rồi sau đó đi đến quyết định tốt hơn hết không

nên dành nhiều thời gian nghĩ ngợi về vị giáo sư.

Ít nhất là chưa nên.
Dù sao đi nữa, vào khoảnh khắc ấy dòng suy tưởng của cô tan biến khi

chiếc điện thoại di động để trên bàn cạnh giường, kề bên khẩu súng, rung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.